CÂU CHUYỆN MÀ ANH KHÔNG BIẾT - Trang 167

chợt nghĩ đến Lộ Chi Phán, phát hiện cô không như vậy, nên mặc thế nào
thì cô mặc thế đó, chẳng hề cảm thấy xấu hay không phù hợp.

"Nghe nói... anh từng bị tai nạn xe?" Cô gái len lén nhìn Giang Thiệu

Minh, "Em đọc trên báo...".

Tài xế nghe vậy, không kìm được liếc nhìn cô ta qua gương chiếu hậu,

lời lẽ của cô ta như thể đã quen biết Giang Thiệu Minh.

Giang Thiệu Minh nhíu mày, "Cô quen tôi?".

Đối phương sững sờ, "Anh...anh không biết em là ai sao?".

Giang Thiệu Minh trầm mặc giây lát. Chuyện anh xảy ra tai nạn được bố

mẹ giữ kín cho tới khi anh quay trở lại công ty làm việc. Cô gái này không
biết rõ tình hình cũng là điều dễ hiểu.

"Ừ!" Anh thẳng thắn trả lời. "Sau khi tỉnh lại, tôi bị mất trí nhớ, quên hết

mọi chuyện."

Chẳng trách ánh mắt anh nhìn cô vừa rồi lại xa lạ đến thế!

"Tất cả đều quên hết ư?"

"Đúng vậy!" Giang Thiệu Minh đáp ngắn gọn.

"Không nhớ gì dù chỉ một chút sao?"

"Đúng."

Cô gái mím môi, "Anh quên đi tất cả mà không muốn tìm lại kí ức à?".

"Những thứ mất đi đó đã không thuộc về tôi nữa rồi, cần gì phải tìm lại?"

Đối phương nhìn anh, sắc mặt trắng bệch, "Em họ Tống, anh không

muốn biết em là ai sao?".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.