CÂU CHUYỆN MÀ ANH KHÔNG BIẾT - Trang 208

"Stress vì công việc, muốn kiếm người uống rượu giải sầu. Cậu cũng biết

Lưu Lỗi chỉ giỏi uống rượu chứ chẳng nói được câu nào tử tế, còn Thái
Văn Hựu lại lắm lời. Haiz, chỉ có cậu là vừa uống được vừa nói chuyện
thoải mái thôi."

Giang Thiệu Minh vừa nói vừa rót rượu cho Trần Song Bân.

"Thế thì cậu tìm đúng người rồi đấy! Bạn bè cả, cậu có chuyện không

vui, đương nhiên tôi sẵn sàng uống cùng!" Trần Song Bân nhận lấy li rượu,
cạn sạch.

Giang Thiệu Minh cũng tự rót rượu cho mình, "Cụng li!".

Trần Song Bân cười ha hả, "Thiệu Minh này, tôi xin lỗi chuyện lần trước

nhé.Về nhà tôi cứ nghĩ mãi, làm sao tôi lại có thể nói như vậy trước mặt
mọi người chứ, thật là không nể mặt cậu. Dù cậu không trách tôi nhưng tôi
vẫn thấy áy náy, hôm nay tôi phải uống phạt, cậu đừng cản tôi!".

Nói đoạn, anh ta cầm chai rượu lên, rót đầy vào li rồi uống cạn.

Giang Thiệu Minh nhìn Trần Song Bân, ánh mắt lạnh băng, "Đã là bạn

bè thì sao phải câu nệ như thế! Chuyện chẳng có gì mà cậu lại tự phạt mình
uống nhiều rượu như vậy?".

Trần Song Bân dường như không nghe thấy những gì Giang Thiệu Minh

nói, chỉ chăm chú thưởng thức rượu.

"Òa, rượu ngon thật đấy! Hương vị đúng là chuẩn..."

Sắc mặt Giang Thiệu Minh trầm ngâm, thái độ của Trần Song Bân chứng

tỏ anh ta sẽ không dự định tiết lộ điều gì với anh.

Quả nhiên, cạn chén một hồi, Trần Song Bân đã say khướt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.