CÂU CHUYỆN MÀ ANH KHÔNG BIẾT - Trang 248

Thấy Ôn Khả Vân trầm mặc, Tống Ngữ Liên lại nói tiếp: "Bác không

cảm thấy đề nghị này rất hay sao? Làm vậy có thể giải thích được toàn bộ
sự việc năm xưa, mặc dù khiến hai bác mang tiếng chia rẽ đôi uyên ương,
nhưng hai bác vẫn có thể giữ được bí mật kia. Còn cháu thì nhạn được
những gì cháu muốn. Bác yên tâm, nếu trở thành vợ của anh Thiệu Minh,
cháu nhất định sẽ hiếu thảo với hai bác. Về phần con trai anh ấy, hai bác
giữ lại cũng được, cháu sẽ đối xử tốt với nó, còn không giữ lại thì càng tốt,
tự cháu cũng có thể sinh".

"Tống Ngữ Liên, cô đúng là mắc bệnh hoang tưởng nặng rồi!" Ôn Khả

Vân tức giận nói.

"Cháu nói gì sai sao?" Tống Ngữ Liên cũng lên giọng. "Đó rõ ràng là

một cách giải quyết êm đẹp. Chúng ta đều trở thành người thắng cuộc."

"Đừng nằm mơ giữa ban ngày nữa! Con trai tôi tuyệt đối không để mắt

tới loại đàn bà như cô!"

Không ư? Lẽ nào chỉ có Tống Ngữ Vi mới đáng để mắt tới sao? Cô ta

thua kém gì chị gái mình chứ? Tống Ngữ Vi có được sự ngưỡng mộ của tất
cả mọi người, còn cô ta, chẳng lẽ không có tư cách để thừa hưởng những gì
chị gái mình để lại? Vì sao lại là Lộ Chi Phán được hưởng tất cả?

"Vậy thì cứ chờ xem sao! Nhưng cháu có một câu muốn nhắc nhờ bác,

anh Thiệu Minh dường như đã không còn bất cứ tin tưởng nào đối với bác
và Lộ Chi Phán nữa!" Nói rồi, cô ta đứng dậy, nhếch miệng cười, "Hoan
nghênh sự hợp tác của bác. Bất kì lúc nào thay đổi chủ ý, bác hãy liên hệ
với cháu".

Ánh mắt cô ta đầy sự hận thù. Rồi sẽ có một ngày cô ta giẫm đạp lên trên

những kẻ đã coi thường cô ta. Còn nữa, nhất định cô ta phải sinh con với
Giang Thiệu Minh, đến lúc đó, cô ta sẽ đuổi đứa con hoang của Lộ Chi
Phán ra khỏi nhà họ Giang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.