CÂU CHUYỆN NGÀY XUÂN - Trang 220

Tư Tồn hận một nỗi không thể xé tan hộp bưu kiện thành nhiều mảnh

ngay lúc này. Dù đã cố gắng kiềm chế nhưng lửa ghen đang cháy hừng hực
khiến lồng ngực cô chẳng khác nào đang đánh trống trận. Cô hít thật sâu và
tự nhủ, mình là sinh viên đại học, mình không thể làm như vậy được, hẵng
đợi Mặc Trì ra rồi tính!

Song từ lúc ấy, Tư Tồn chẳng còn tâm trí đâu mà chơi cờ, cô bị bác La

chiếu tướng ba ván liên tiếp, cuối cùng cũng chờ được đến lúc chuông reo.
Tư Tồn vội vội vàng vàng chạy ra khỏi phòng bảo vệ, xông ngay tới trước
mặt Mặc Trì.

“Anh có bưu kiện này!”, Tư Tồn giận dỗi dúi bưu kiện vào tay Mặc

Trì. Mặc Trì nhìn qua địa chỉ là hiểu. Thôi xong rồi, cô nhóc này lại chuẩn
bị nổi cơn tam bành rồi đây.

Trên đường về nhà, Tư Tồn bỏ Mặc Trì lại phía sau, hùng hổ đi trước.

Đột nhiên, một tiếng phanh gấp chói tai từ phía sau lưng đập vào tai cô. Tư
Tồn hoảng hốt giật mình quay người lại. Không lẽ Mặc Trì xảy ra chuyện
rồi sao? Cô len vào giữa hai dòng xe xuôi ngược, chạy về phía sau, ôm lấy
Mặc Trì đang đứng đợi xe ở lề đường, nhìn anh từ đầu tới chân: “Anh có
sao không? Có ai va vào anh không?”

Mặc Trì ngẩn người ra không hiểu gì: “Anh đang đứng ở đây đợi qua

đường, làm gì có ai chạm vào anh!”

Tư Tồn như người chợt tỉnh cơn mơ, nhận ra Mặc Trì vẫn an toàn, liền

lí nhí nói: “Lúc nãy em nghe thấy có tiếng phanh gấp”.

Hóa ra cô tưởng anh bị đụng xe! Mặc Trì bĩu môi, đưa tay chỉ về phía

đường bên kia. Một chiếc xe đạp đi ngược chiều và một chiếc ô tô sượt qua
nhau, suýt nữa đã xảy ra tai nạn.

Tư Tồn thở phào nhẹ nhõm, rồi giậm chân hét lên: “Anh lừa em! Dọa

em sợ hết hồn!”, giọng cô như sắp khóc đến nơi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.