CÂU CHUYỆN NGÀY XUÂN - Trang 303

khó dễ cho em thì sao? Nên nhớ, em vẫn đang mang lỗi phạt đấy”, Mặc Trì
nói. Lưu Trí Hạo bình thường rất hòa đồng với sinh viên nhưng lại vô cùng
nghiêm khắc trong chuyện học hành, đặc biệt là vấn đề chuyên cần. Sinh
viên đến muộn sẽ bị cảnh cáo, nếu lên lớp không đủ số tiết tối thiểu thì sẽ
bị đánh trượt môn đó. Phong thái đó khiến sinh viên vừa yêu quý vừa sợ
hãi, luôn luôn giữ một khoảng cách nhất định với anh ta.

“Lỗi phạt” mãi mãi là vết thương trong tim Tư Tồn. Nhà trường đã

đem vũ hội vào buổi liên hoan đón sinh viên mới, vậy mà lỗi phạt “giai cấp
Tư sản tự do hóa” của cô vẫn còn lưu đó. Trước khi tốt nghiệp, nếu cô
không được xóa bỏ lỗi phạt thì dù thành tích có ưu tú đến đâu cũng không
được ra trường. Cô đã vài lần phản ánh với Ban lãnh đạo nhà trường,
nhưng họ chỉ bảo cô yên tâm học hành, trước khi tốt nghiệp sẽ xóa bỏ lỗi
đó cho cô.

Mặc Trì thấy Tư Tồn ủ rũ, biết mình đã nặng lời liền vội vàng chuyển

sang đề tài khác: “Mau đi thôi, chốc nữa anh còn phải đi làm”.

Tư Tồn gắt lên: “Anh vẫn chưa khỏi bệnh cơ mà”.

Mặc Trì mỉm cười nói với cô: “Bị thương nhẹ thì không được rút khỏi

tiền tuyến. Mới chỉ cảm cúm xoàng đã trốn làm thì sao kiến thiết đất nước
được chứ?”

Tư Tồn sờ trán anh, quả thực thấy không vấn đề gì mới nói: “Thôi

được rồi, đằng nào sau bôn giờ chiều em cũng không có tiết, em sẽ tới cơ
quan đợi anh tan làm”.

Cô giúp việc đã chuẩn bị sẵn đồ ăn sáng trên bàn. Tư Tồn cầm một

cây quẩy lên gặm, rồi nhờ cô giúp việc nấu cho Mặc Trì một bát cháo tiểu
mễ vì những thứ quá nhiều dầu mỡ như quẩy không tốt cho sức khỏe người
bệnh. Miệng vẫn còn gặm miếng quẩy, cô đã vội vàng nhảy lên xe đạp về
trường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.