CÂU CHUYỆN NGÀY XUÂN - Trang 346

“Giang Thiên Nam đã nghỉ học về quê rồi. Em có chịu được búa rìu từ

miệng lưỡi thiên hạ không?”, Lưu Trí Hạo lạnh lùng hỏi.

Tư Tồn nghe vậy cảm thấy nhẹ nhõm hơn phần nào. Giang Thiên Nam

đi rồi, sẽ không còn ai gây phiền phức cho cô nữa. Cô chỉ mong mình có
thể bình yên tiếp tục ở lại trường hoàn thành việc học hành.

“Em không còn cách nào khác. Đây là cái giá mà em phải trả”, Tư Tồn

nói.

Không đợi Lưu Trí Hạo trả lời, cô vội vã đứng dậy rời khỏi văn

phòng.

Tư Tồn quay về kí túc, lúc này trong phòng chỉ có mình Vu Tiểu

Xuân. Thấy Tư Tồn về, cô quay người lên giường nằm, cô" ý lấy chăn che
kín mặt.

Tư Tồn ngồi bên mép giường, nghĩ lại chuyện lúc mới xảy ra, Vu Tiểu

Xuân đã quên ăn quên ngủ, thậm chí còn nghỉ học để chăm sóc cô, còn vì
cô mà cãi nhau với hai cô giáo Phòng Quản lí sinh viên tới điều tra. Ba năm
ở trường đại học, cô dành phần lớn tâm tư cho Mặc Trì. Vu Tiểu Xuân lại
giống như một cái bóng luôn ở bên cạnh cô, lấp đầy cuộc sống thời sinh
viên của cô. Họ cùng nhau ăn cơm, lên lớp và tự học. Vu Tiểu Xuân trong
lòng có tâm sự gì cũng đều nói với cô. Tư Tồn thấy, dù thế nào, cô vẫn cần
nói chuyện với Vu Tiểu Xuân.

Cô đứng bên giường của Vu Tiểu Xuân, khẽ gọi: “Tiểu Xuân”.

Vu Tiểu Xuân vẫn xoay lưng lại.

“Tiểu Xuân, mình xin lỗi. Mình không cố ý giấu bạn”. Gần đầy, Tư

Tồn không ngừng nói “xin lỗi” với những người xung quanh. Cô thấy mình
có tội với cả thế giới này, đặc biệt với Mặc Trì. Nếu xin lỗi thật sự có tác

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.