CÂU CHUYỆN NGÀY XUÂN - Trang 44

Mặc. Anh thấy trái tim mình quặn thắt. Có cơ hội nào cho anh không: Một
sinh viên chỉ còn một chân?

Thị trưởng Mặc lại nói: “Riêng Mặc Trì, cần phải chờ xem thông báo

chính xác của Bộ Giáo dục, chỉ không đầy một tháng nữa sẽ có thôi. Nhưng
trước mắt Tịnh Nhiên và Mặc Trì đều phải tập trung ôn thi”.

Từ lúc mở cuộc họp gia đình đến giờ, Tư Tồn vẫn ngồi yên lặng. Khi

Mặc Trì nhìn chòng chọc vào chân trái của mình, cô cũng nhìn anh, dường
như còn cảm nhận được cả nỗi đau nơi đáy mắt anh. Cô rất muốn bước đến
bên, nắm chặt lấy tay anh, chia sẻ với anh niềm đau ấy, nhưng chỉ có thể
kìm ý nghĩ ấy trong lòng mà thôi. Song, ánh mắt trong sáng đầy thương
cảm ấy, Mặc Trì đã bắt gặp khi ngẩng đầu lên, giây phút đó trái tim anh
thoáng xao động. Đột nhiên, Mặc Trì nhớ ra Tư Tồn đã từng học cấp ba,
trình độ học vấn cũng không kém nên buột miệng nói: “Tư Tồn cũng phải
tham dự kì thi”.

Câu nói của Mặc Trì lại làm dấy lên một cuộc bàn luận sôi nổi giữa

các thành viên trong gia đình, nhưng mỗi người lại theo đuổi một suy nghĩ
khác nhau. Khỏi phải nói, Tịnh Nhiên là người vui mừng nhất, vì từ nay có
thêm một người bạn cùng cô ôn tập. Thái độ của Thị trưởng Mặc không dứt
khoát vì việc Tư Tồn trước giờ hoàn toàn do Trần Ái Hoa quyết định. Ngay
cả việc kết hôn giữa Mặc Trì và Tư Tồn, ông cũng chưa từng tán thành.
Nhưng người đã đến rồi thì cứ thuận theo tự nhiên vậy, hơn nữa ông cũng
không có thời gian để hỏi han nhiều.

Người duy nhất phản đối là Trần Ái Hoa: “Tư Tồn đã kết hôn, không

cần phải thi nữa”.

Mặc Trì hồ như quên mất sự hiện diện của Tư Tồn, đanh thép phản

đốì: “Con và Tư Tồn vốn không phải ỉà vợ chồng thật sự. Nếu vì chuyện
kết hôn mà không cho Tư Tồn dự thi, vậy thì ngay ngày mai con sẽ li hôn
với cô ấy”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.