CÂU CHUYỆN NGÀY XUÂN - Trang 469

mình cô cảm thấy hạnh phúc, còn Mặc Trì không thể cùng cô chia sẻ cảm
giác đó. Lưu Anh còn nói, mốì liên hệ giữa thai nhi và người mẹ sẽ không
người ngoài nào có thể cảm nhận được.

Đứa trẻ trong bụng cô lớn lên mỗi ngày một nhanh. Tư Tồn cảm thấy

Lưu Anh nói rất đúng. Đứa trẻ giống như một cái cây trong bụng của người
mẹ, nó đã đâm rễ và nảy chồi trong đó. Cô có thể cảm nhận được từng sự
thay đổi nhỏ hàng ngày của đứa bé. Một hôm cô kể, đứa bé đã biết đạp.

Lưu Anh cười đáp: “Mới có ba tháng, bụng vẫn chưa lộ rõ, đợi đến lúc

em bé biết đạp vẫn còn lâu lắm!”

Tư Tồn xoa xoa bụng, nói ấp úng: “Rõ ràng em cảm nhận được mà.”

Tư Tồn dùng cách đan len mà Lưu Anh dạy cô, đan được đôi giày và

chiếc mũ nhỏ. Ngoài giờ lên lớp, thời gian cô đọc sách cũng ít dần, toàn bộ
tâm tư đều dành hết cho đứa con bé nhỏ. Lưu Anh cười cô: “Em chuẩn bị
sớm quá đấy”.

“Em phải chuẩn, bị thật sớm, thật nhiều đồ. Sau khi đứa bé chào đời,

em sẽ diện cho nó thật xinh đẹp”, Tư Tồn cười nói.

“Sao em biết sẽ là con gái? Nhỡ sinh con trai thì sao?”.

Tư Tồn kiêu hãnh nói: “Con trai thì cũng cần ăn diện chứ. Con trai

nhất định sẽ giống Mặc Trì, đẹp trai như anh ấy. Om con ra ngoài đường
chơi, chắc chắn người ta sẽ ngưỡng mộ đến phát ghen”.

Sáng Chủ nhật, Mặc Trì tới trường đón Tư Tồn. Anh thông báo, sau

hai tháng mất tăm tích, Lý Thiệu Đường đã quay trở lại.

Hai tháng qua, Lý Thiệu Đường đã đi Hồng Kông, Anh quốc rồi lại về

công ty mẹ ở Mỹ giải quyết một số” công việc tồn đọng. Cuối tuần này, Thị
trưởng Mặc mời ông ta tới nhà dùng bữa. Ông ta liền nhận lời ngay. Trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.