Các nhà tiêu thụ trong nước hiện nay đã ý thức được cái mác “Made in
Thẩm Quyến” không còn đem lại nhiều lợi nhuận như trước, còn khách
hàng nước ngoài yêu cầu ngày càng khắt khe về phẩm châyt cũng như mẫu
mã sản phẩm. Thế nến, muốn đứng vững được trên thị trường, không còn
con đường nào khác là mở rộng chủng loại, nâng cao hơn nữa chất lượng
sản phẩm.
Mặc Trì bận rộn quay đi quay lại như chong chóng, không ngừng ho
hắng, thần sắc mệt mỏi. Trần Thấm nhắc nhở anh: “Mặc tổng, buổi trưa anh
nên nghỉ ngơi một chút đi, đến chiều còn phải tiếp hai vị khách người Mỹ
nữa”.
Mặc Trì bóp trán nói: “Suýt nữa tôi quên mất. Cô cứ nghỉ ngơi trước
đi”.
Trần Thấm nghiêm mặt nói: “Mặc tổng, người cần nghỉ ngơi nhất ỉà
anh. Hiệu suất làm việc của người Mỹ rất cao, nếu đàm phán thuận lợi, họ
có thể kí hợp đồng ngay lập tức. Đây gần như là một trận giáp lá cầ đấy”.
Mặc Trì cười đáp: “Tôi biết rồi, tôi sẽ đi nằm một lúc”. Phòng ngủ của
Mặc Trì ở ngay bên cạnh văn phòng. Anh nằm lên giường, cả người mệt
mỏi, ngực đau tức, nhưng không sao chợp mắt đi được. Nghĩ tới công việc
trước mắt, anh quyết tâm ra khỏi giường, tắm một trận mát mẻ, sau đó thay
sang bộ đồ Tây. Hai giờ chiều, Mặc Trì bước vào phòng họp, thần sắc đã
trở lại phơi phới.
Trần Thấm cũng đổi sang một bộ đồ màu xanh ngọc bích, mái tóc
xoăn đến vai được búi gọn lên, trông vừa năng động lại vừa nữ tính. Nhìn
thấy Mặc Trì, cô vội vã đi tới và mỉm cười nói: “Mặc tổng, ngài Cruise và
cô Lee của Công ty CCR đang đợi trong kia”.
Cruise mắt xanh tóc vàng, trông trẻ hơn nhiều so với tuổi thật của
mình, thân hình cao lớn, tướng mạo anh tuấn. Mặc Trì nhiệt tình bắt tay anh