CÂU CHUYỆN NGÀY XUÂN - Trang 6

kết hôn rồi, giờ chỉ cần dán hình của hai đứa vào nữa là xong”.

Trần Ái Hoa gật đầu, quay sang nói với Tư Tồn: “Chuyện của Mặc Trì

cô đã biết cả rồi đúng không? Giờ tôi sẽ dẫn cô đi gặp nó”.

Tư Tồn không đáp, chỉ cúi đầu bước theo Trần Ái Hoa lên tầng, chân

đi đôi giày bông ấm áp bước trên nền cầu thang ốp gỗ gụ đắt tiền. Màu đỏ
của gỗ quý càng làm cho Tư Tồn lóa mắt, khiến nỗi sợ hãi cứ từng hồi dâng
lên trong lòng. Đi qua một dãy hành lang dài, hai người mới đến trước căn
phòng cuối cùng. Cửa phòng lúc này đóng chặt, bên trong không mảy may
một tiếng động nào vọng ra. Trần Ai Hoa nhẹ nhàng gõ hai tiếng lên cánh
cửa khẽ gọi: “Mặc Trì”, rồi không đợi người bên trong trả lời liền đẩy cửa
đi thẳng vào. Cửa vừa mở, khung cảnh trước mắt khiến Tư Tồn không khỏi
giật mình. Cô không ngờ đằng sau cánh cửa nhỏ đó là một căn phòng rộng
đến vậy. Có lẽ còn do lối bày biện quá giản tiện, trông căn phòng càng
trống trải, thênh thang hơn. Tư Tồn ngẩn người, đến khi định thần mới
nhận ra một người đang ngồi lặng bên cửa sổ. Ngay từ ánh nhìn đầu tiên,
cô đoán chắc rằng, người thanh niên trẻ tuổi với vóc người gầy yếu, đôi
mắt đen láy, sắc da nhợt nhạt, khuôn mặt góc cạnh, chính trực và chiếc cằm
kiên định kia dường như có một sức mạnh làm người khác phải khiếp sợ.
Anh lặng lẽ ngồi trên xe lăn, trên đôi chân phủ một tấm thảm dày là một
cuốn sách đang đọc dở.

“Tư Tồn, đây là Mặc Trì”, Trần Ái Hoa mở lời giới thiệu.

Tư Tồn cúi thấp đầu, không dám nhìn thẳng vào người chồng lạ mặt

đã được pháp luật công nhận của mình. Khuôn mặt cô bỗng chốc nóng ran
rồi đỏ bừng, không biết vì ngượng ngùng hay thất vọng nữa?!

‘‘Mặc Trì, đây là Tư Tồn”.

Nghe mẹ nói, Mặc Trì khẽ ngẩng đầu liếc mắt về phía Tư Tồn. Đôi

mắt anh vừa sâu vừa dài, đôi môi mỏng nhếch lên thành một đường kẻ, cơ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.