CÂU CHUYỆN NGÀY XUÂN - Trang 85

ma xui quỷ khiến thế nào lại có thể thân mật với anh như vậy.

Mặc Trì khẽ thở dài, anh biết mình đã yêu cô mất rồi!

“Chúng ta sinh ra vốn vô minh, vậy hãy cùng nhau học hành nhé!”,

Mặc Trì nói rồi không đợi Tư Tồn trả lời, liền ôm chặt cô vào lòng, tìm
kiếm đôi môi cô.

Tư Tồn thốt lên tiếng kêu khe khẽ, nhân lúc cô hé miệng, Mặc Trì vừa

run rẩy vừa mạnh bạo đưa lưỡi vào miệng cô, vừa cuốn lấy cảm giác ngọt
ngào vừa dè dặt dịu dàng như thể sợ sẽ làm cô vỡ tan ra vậy. Tư Tồn
thoáng ngây người, rồi từ từ đáp lại anh. Trong cô, chút gì đó hạnh phúc,
chút gì đó say đắm quện vào nhau, lan tỏa trong nỗi dịu ngọt không thể
diễn tả thành lời.

Lúc Mặc Trì nhẹ nhàng buông Tư Tồn ra, đôi môi cô đã đỏ mọng cả

lên, cặp mắt mơ màng dường vẫn chìm đắm trong nụ hôn. Mặc Trì khẽ
vuô't ve khóe môi hơi sưng phồng của Tư Tồn, lo lắng hỏi: “Anh làm em
đau rồi phải không?”

Tư Tồn sượng sùng lắc đầu. Mặc Trì nắm chặt lấy tay cô, nhìn sâu vào

đôi mắt ngân ngấn nước, khẽ nói: “Anh đổi ý rồi”.

“Sao cơ?”, Tư Tồn thất thần hỏi. Mới gần gũi đó thôi mà anh đã thay

đổi rồi sao?

“Em tốt như vậy, sao có thể để em đi chứ. Anh muốn giữ em lại bên

anh”.

“Anh yên tâm, em sẽ không đi đâu cả. Em đã hứa với thư kí Lưu rồi,

cả đời này chỉ ở bên cạnh anh thôi”. Mặc Trì mở to hai mắt, quá ngỡ ngàng
trước lời Tư Tồn thốt ra: “cả đời không rời xa” ư, câu nói ấy sao mà ngọt
ngào đến vậy. Nhưng, thứ anh cần là tình yêu, không phải là trách nhiệm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.