CÂU HỎI TÌNH YÊU - Trang 57

“Nó vẫn là một chương trình hay và có nhịp độ cao,” Sara xen vào. “Anh là
một người chơi rất giỏi, Luke ạ, và chưa có tổn hại gì. Dù sao đi nữa, tôi
sẽ... để hai người nói chuyện tiếp,” cô ấy khôn khéo thêm vào. “Hai người
rõ ràng có vài vướng mắc cần giải quyết.”

Khi Sara rút lui, Luke mỉm cười với tôi lần nữa, đầy vẻ thắc mắc, dường
như hơi ngạc nhiên bởi thái độ lạnh nhạt của tôi, nhưng anh ấy mong đợi gì
chứ? Tại sao tôi lại phải niềm nở và vui vẻ khi anh ấy làm tôi lúng túng như
thế, không kể đến chuyện xảy ra giữa chúng tôi mười hai nă

“Em có thể hỏi anh vài câu được không?” Tôi nói.

“Tất nhiên.” Anh ấy lấy một cái bánh mỳ xúc xích khác. “Đó là công việc
của em mà - hỏi mọi người. Chúa ơi, anh đói thế - anh đã không ăn trưa.”

“Anh có định làm như thế trước đó không?”

“Không. Anh định sẽ hỏi em điều gì đó hoàn toàn là đúng đắn -” anh ấy
phủi những mẩu vụn bánh mỳ trên môi - “nhưng thay vào đó anh đột nhiên
lại cảm thấy sự thôi thúc muốn mời em đi ăn tối lấn át.”

“Em hiểu,” tôi nói. “Vậy đấy là ‘tính đồng bóng’ nhỉ - một ‘sự thay đổi bốc
đồng của ý nghĩ’?”

Anh ấy mỉm cười. “Anh cho là thế.”

“Và tại sao anh cười khi em hỏi anh ‘dê’ nghĩa là gì?”

Anh ấy đảo mắt. “Giải thích sẽ mất nhiều thời gian - anh sẽ kể cho em trong
bữa tối. Anh hy vọng em sẽ đến. Đã lâu lắm rồi.” Anh mỉm cười lần nữa.
Và khi anh làm thế, bất chấp tình trạng khủng hoảng của mình, tôi đột nhiên
cảm thấy khao khát quen thuộc từng có với anh dấy lên mạnh mẽ. Tôi muốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.