CÂU HỎI TÌNH YÊU - Trang 55

“Ừ, chúc may mắn. Tôi đoán rằng anh ấy sẽ ở đấy.”

Tôi đi thang máy lên đến tầng trên cùng, nhịp tim tôi dồn dã, tâm trí tôi vật
lộn với những cảm giác xung đột. Tôi thấy hoảng hốt khi Luke lại bất ngờ
lao vào cuộc đời tôi lần nữa, tán tỉnh tôi - chọc tức tôi, nhưng, đồng thời, tôi
cũng cảm thấy... vui. Bây giờ, khi tôi đi xuống hành lang, tôi có thể nghe
thấy tiếng ồn ào huyên náo phát ra từ phòng tiếp khách. Tôi dừng lại ở cửa
một phút, sau đó đi vào. Không khí sực mùi sandwich, cà phê và rượu trắng
rẻ tiền - đồ ăn sau buổi ghi hình thường khá là tồi. Hầu hết đội ngũ đều đã
có mặt ở đó, tán gẫu với những người chơi, và, khi họ tia thấy tôi, một hoặc
hai người họ cười điệu. Khi tôi tiến vào trong, tôi nghe Dylan giải thích cho
Christine rằng chương trình sẽ phát sóng vào cuối tháng Ba, trong khi bên
trái tôi, Jim và Doug dường như thảo luận về vài câu đố nhàm chán.

“Không phải là một ‘lũ’ tê giác,” tôi nghe Jim nói. “Phải là một ‘đàn’.”

“Anh chắc không?” Doug nói.

“Hoàn toàn chắc chắn - Tôi biết nhiều về những danh từ tập hợp. Nó còn sử
dụng cho hà mã nữa.”

“Tôi nghĩ nó là một ‘bầy’ hà mã.”

“Anh có thể sử dụng ‘bầy’, nhưng ‘đàn’ thì thông dụng hơn.”

“Thế còn hươu cao cổ thì sao?”

“Quá dễ - một ‘đàn’.”

Và kia, trong góc phòng, gần cửa sổ, đang nói chuyện với Sara, một hình
ảnh vẫn khiến tôi bồn chồn, và rất ư vô lý, ghen tuông, cho dù là mười hai
năm sau nữa - là Luke. Đột nhiên anh nhìn thấy tôi và vẫy chào. Sau đó,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.