CÂU HỒN NGỌC - Trang 123

Ảnh chụp Khương Anh Khải mới từ khách sạn ra, không hiểu vì sao cứ cúi
gập đầu.

Mấy tấm sau là cảnh hai người mang theo tùy tùng đi vào rạp hát, Vân Phi
Dương nói: "Vé bán hết rồi, tôi không vào được, đành phải ở bên ngoài chờ,
không ngờ đợi hơn hai tiếng đồng hồ, cuối cùng được cái tin Khương đại
soái chết."

Thẩm Ngọc Thư hỏi: "Trong khoảng thời gian cậu chờ, có nhìn thấy
Khương đại soái ra ngoài không? Có lẽ ông ta có cải trang."

"Không có đâu, sau khi buổi diễn mở màn, người ra vào rất ít, vóc người
Khương đại soái lại to con như vậy, cho dù có cải trang thì cũng rất dễ nhận
ra, tôi chỉ nhìn thấy một điều tra viên của phòng tuần bộ Mạch Lan ra vào
thôi. À đúng rồi, anh ta là bà con của anh?"

Thẩm Ngọc Thư không trả lời câu hỏi của Vân Phi Dương mà hỏi tiếp:
"Những tấm ảnh này có thể cho tôi mượn mấy hôm không?"

"Tặng hết cho anh cũng được, dù sao tôi giữ lại cũng chẳng để làm gì." Vân
Phi Dương sảng khoái đồng ý, lại cười hì hì nói: "Bây giờ các anh phát hiện
ra hợp tác với tôi không bị thiệt rồi chứ?"

"Cảm ơn, có tin tức gì mới, hoan nghênh liên lạc với chúng tôi bất cứ lúc
nào."

Thẩm Ngọc Thư bảo Tô Duy đưa cho Vân Phi Dương một tấm danh thiếp,
sau đó dừng xe ở ven đường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.