CÂU HỒN NGỌC - Trang 176

"Nó không nói gì hết, đều là chúng tôi đoán ra thôi, thế nên cậu chọn cách
lập tức thành thật hay là tiếp tục ở đây lãng phí thời gian?"

"Em không nói được, sẽ có người chết đấy."

"Cậu không nói cũng sẽ có người chết." Tô Duy nói: "Dù sao thò đầu rụt
đầu cũng là một đao, nói ra thì chúng tôi còn có thể giúp cậu, còn nếu cậu cứ
tiếp tục giấu, chờ đến lúc dì út và chú Lạc biết được thì đã quá muộn rồi."

Lạc Tiêu Dao mấy ngày nay bị tên đeo mặt nạ khiến cho tâm trạng bứt rứt,
giờ lại bị hai người họ thay phiên oanh tạc, rốt cuộc cũng chịu không nổi,
giơ tay đầu hàng.

"Em có thể nói cho hai người biết, nhưng hai người không được nói ra
ngoài, nếu không sẽ liên lụy đến cha mẹ em."

Hai người nhìn nhau, Thẩm Ngọc Thư hỏi: "Chuyện gì mà nghiêm trọng
như vậy?"

Kì thực nội tâm Lạc Tiêu Dao cũng rất hy vọng có người có thể giúp mình
giải quyết mối phiền toái lớn này, Thẩm Ngọc Thư trong lòng cậu ta lại hệt
như một vị thần, thế nên khi cậu ta kể hết sự việc từ đầu tới cuối chuyện xảy
ra hôm đó xong, tảng đá trong lòng cũng được buông xuống, cảm thấy yên
tâm hơn rất nhiều: "Việc xảy ra chính là như vậy, hai người nhất định không
được nói cho cha mẹ em biết đâu đấy, em sợ họ lo lắng."

"Việc nguy hiểm như vậy mà cậu lại giấu lâu như thế, thật là chẳng biết điều
gì cả, người đeo mặt nạ da, nghe thôi đã thấy đầy tính huyền kỳ rồi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.