CÂU HỒN NGỌC - Trang 178

Cả hai đồng thời xỉ vả trong lòng, có điều vì quan tâm đến lòng tự trọng của
Lạc Tiêu Dao nên không nói ra.

Tô Duy nói: "Không ngờ đêm đó còn xảy ra chuyện như vậy, xem ra Ngô
Mị có rất nhiều chuyện không nói cho chúng ta biết."

Thẩm Ngọc Thư hỏi Lạc Tiêu Dao: "Sau đó em có truy tìm tung tích của kẻ
đeo mặt nạ không?"

"Đương nhiên là có, hắn bị thương rất nặng, chắc chắn là cần chạy chữa,
nhưng kì lạ ở chỗ, em đã lén tìm khắp các bệnh viện cũng như phòng khám
ngầm lớn nhỏ ở Thượng Hải cũng không hỏi thăm được tin tức gì về hắn.
Các anh nói có thần kỳ không?"

"Đương nhiên là không, bởi vì có một loại người không nhất định phải tới
bệnh viện."

"Là loại ngưòi nào?"

Em họ đúng là ngốc, Tô Duy không nhịn được nhắc nhở. "Chính là loại
ngưòi như cậu đấy."

"Hả?"

"Ý của anh cậu là, nếu kẻ đeo mặt nạ cũng giống như cậu, nhà có mở tiệm
thuốc, thậm chí là xuất thân con nhà y thì đương nhiên không nhất thiết phải
tới bệnh viện."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.