CÂU HỒN NGỌC - Trang 195

"Anh Thẩm không cần phải đem nhân chứng vật chứng bày ra hết như vậy,
thật ra khi anh nói đúng mục đích chuyến đi này của lão gia thì tôi đã không
muốn tiếp tục giấu nữa rồi."

Tốt nhất là như vậy, Tô Duy thầm mỉa trong lòng.

Ngô Mị đứng lên, hướng về bọn họ cúi đầu tỏ vẻ xin lỗi.

"Đầu tiên, tôi xin lỗi các vị vì đã giấu giếm sự thật, cững hy vọng các vị hiểu
cho nỗi khổ và vị trí của tôi hiện giờ mà không để bụng."

Không đâu, chỉ cầu xong chuyện cô trả nhiều tiền hơn là được, Tô Duy tiếp
tục mỉa mai trong lòng.

"Không đâu, chỉ cầu xong chuyện cô trả nhiều thù lao hơn là được rồi."
Thẩm Ngọc Thư nói rất nhã nhặn.

Không ngờ cộng sự lại đem những lời trong lòng mình nói thẳng ra như vậy,
ngụm trà Tô Duy vừa uống không trôi xuống bụng một cách thuận lợi mà
sặc lên, khiến cậu ho khù khụ.

Nụ cười trên mặt Ngô Mị cứng lại, vẻ yếu ớt đáng thương cũng bị đóng
khung, dường như không ngờ vị công tử nho nhã ôn hòa hiền hậu này lại
"thẳng thắn thành thật" đến thế.

"Đó là điều đương nhiên, đương nhiên." Cô ta cười gượng mấy tiếng rồi lại
ngồi xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.