CÂU HỒN NGỌC - Trang 197

"Nếu Ngô tiểu thư hôm qua có thể thẳng thắn nói ra sự thật thì nói không
chừng bây giờ chúng tôi đã tìm được hung thủ để kết án rồi."

Tô Duy rất may mắn là mình không uống trà, nếu không nhất định sẽ lại bị
sặc.

Thật không hiểu sự tự tin của Thẩm Ngọc Thư là từ đâu mà có, hắn làm sao
có thể khẳng định mình có thể bắt được hung thủ nhanh như vậy?

"Thật xin lỗi, bởi vì sự việc liên lụy đến quá nhiều người, trước khi có hiểu
biết nhất định về các vị, phận nữ nhi yếu đuối như tôi không dám đem át chủ
bài bày ra."

"Vậy bây giờ tiểu thư có thể ngửa bài ra được chưa?"

"Đương nhiên là được, trải qua chuyện này, sao tôi có thể không tin tưởng
các vị được chứ? Có điều vị này là..."

Ánh mắt Ngô Mị chuyển qua Đoan Mộc Hành.

Thẩm Ngọc Thư nói: "Cậu ấy là bạn tôi, làm việc tại Cục Công Đổng, là
một người vô cùng đáng tin cậy, cho nên cần nói gì tiểu thư cứ việc nói."

Ba chữ "đáng tin cậy" này qua miệng của Thẩm Ngọc Thư trở nên hoàn toàn
không đáng tin cậy, ít nhất dựa vào kinh nghiệm của Tô Duy thì là như thế.

Ngô Mị không hề nghi ngờ, nói thẳng vào vấn đề chính.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.