CÂU HỒN NGỌC - Trang 199

"Đúng vậy, đó là tiền dùng để đả thông quan lộ chúng tôi đã chuẩn bị trước
khi tới Thượng Hải, nhưng đêm đó sau khi lão gia nhà tôi gặp nạn thì chỗ
vàng cũng biến mất không dấu vết. Tôi cũng không dám nói ra chuyện này,
sợ gặp phải phiền toái lớn hơn."

"Đây là nguyên nhân chính khiến tiểu thư chần chừ không chịu rời khỏi
Thượng Hải sao?"

"Nói ra chẳng sợ các vị chê cười, lão gia nhà tôi bề ngoài tỏ ra rất bề thế,
thật ra qua mấy trận chiến trước đó, của cải trong nhà đã chẳng còn bao
nhiêu, nói khoa trương một chút thì va li vàng đó bỏ ra là được ăn cả ngã về
không, không tìm lại được nó thì cuộc sống sau này của tôi cũng không biết
phải thế nào. Tôi tuy sợ chết nhưng cũng không muốn sống trong cảnh khốn
cùng."

"Ừm, không có tiền và mất mạng, cho dù là đằng nào thì cũng không khiến
người ta vui được."

"Rất mừng là anh Tô có thể hiểu được suy nghĩ của tôi."

Đoan Mộc Hành hỏi: "Cho nên sợ cái chết của Khương đại soái, cô quan
tâm tới va li vàng kia hơn đúng không?"

"Cũng không thể nói như vậy, dù gì thì một ngày vợ chồng nghìn năm ân
nghĩa, tôi đương nhiên sẽ không trơ mắt mà nhìn chồng mình chết không
minh bạch. Dù sao chỉ cần điều tra ra nguyên nhân cái chết của ông ấy là có
thể biết được tung tích của số vàng, kẻ hãm hại ông ấy chắc chắn là giết
người vì tiền."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.