CÂU HỒN NGỌC - Trang 201

khả năng đó là không thể, lão gia nhà tôi không thể kết giao với người đó
được."

"Là ai?"

"Là... Câu Hồn Ngọc."

"Câu Hồn Ngọc!"

Ba người bên này đồng loạt kêu lên, bởi không ai ngờ tên của Câu Hồn
Ngọc sẽ đột nhiên được nhắc tới lúc này.

Tô Duy lập tức hỏi: "Chuyện này liên quan gì đến Câu Hồn Ngọc?"

"Thật không dám giấu giếm, buổi sáng trước khi lão gia đi gặp đối tác, tôi
đã nhận được một hộp quà. Hộp quà đó được bọc rất cẩn thận, tôi vốn tưởng
là đồ trang sức đã đặt trước đó, nhưng mở ra mới phát hiện bên trong là một
miếng ngọc câu xanh biếc, giống như thế này."

Hứa Phú đem tờ báo qua, Ngô Mị giở tờ báo ra, mở đến một trang có tin tức
mà Tô Duy và Thẩm Ngọc Thư trước đó cũng từng xem qua, chính là bài
đưa tin về việc Câu Hồn Ngọc trộm đồ của đầu sỏ trong giới thương gia.

Ngô Mị nói: "Câu Hồn Ngọc len lỏi gây án trên cả nước, mỗi lần trước khi
trộm đều gửi tín vật của mình tới cảnh báo người bị hại, là một tên đạo tặc
vô cùng càn rỡ hung tàn. Thế nhưng tên đạo tặc này lại rất thông minh, gây
án bao nhiêu năm như vậy mà vẫn không bị bắt. Lúc nhận được ngọc câu tôi
cũng không để ý, mãi đến sau khi lão gia xảy ra chuyện, trong lúc vô tình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.