CÂU HỒN NGỌC - Trang 202

đọc được tin tức về Câu Hồn Ngọc mới kinh ngạc phát hiện, hóa ra đó là tín
vật ngọc câu mà hắn gửi tới. Nhất định là hắn đã theo dõi số vàng của chúng
tôi, sau đó giết người cướp của."

Tô Duy sờ mũi, không ngờ lúc trước mình thuận miệng đặt tên cho vụ án
này là Câu Hồn Ngọc, giờ lại thành lời sấm truyền.

"Tiểu thư nói tên đạo tặc này mỗi lần trước khi gây án đều gửi tín vật đến
nhắc nhở người bị trộm?"

"Người ta vẫn nói như thế, trên báo cũng nói như vậy, bây giờ bản thân tôi
cũng nhận được tín vật cho nên đó chắc hẳn là sự thật."

"Không ngờ thời đại này lại có sự tồn tại của nhân vật như Sở Lưu Hương
đấy."

Tô Duy ngửa đầu, nhớ lại những tiểu thuyết võ hiệp đã đọc hồi nhỏ, lẩm
bẩm: "Nhưng mà thật vô lý, đạo soái Lưu Hương chỉ là truyền thuyết, còn
làm gì có tên đạo tặc nào không có chuyện gì tự mình tìm phiền toái chứ."

Ít nhất thân là hiệp đạo cậu sẽ không làm vậy, cậu tin rằng đồng nghiệp của
mình cũng khỏng có kẻ ngu xuẩn như vậy.

Bởi vì thời hiện đại khoa học kĩ thuật quá phát triển, chỉ riêng việc phải lấy
trộm bảo vật từ các hệ thống bảo an cao cấp cũng là việc khiến người ta đau
đầu rồi, ai lại vẽ rắn thêm chân tìm phiền phức cho chính mình, trừ phi là có
mục đích khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.