CÂU HỒN NGỌC - Trang 220

Nhận ra là Tô Duy, Vân Phi Dương vỗ ngực thở dốc.

"Có chuyện gì thì nói chuyện tử tế, tôi sắp bị anh hù chết rồi."

Tô Duy có chút cảm nhận được sự sảng khoái của Thẩm Ngọc Thư khi hù
dọa mình, cậu vẫn giữ nguyên tốc độ nói: "Cậu... Đang... Nhìn... Trộm...
Cái... Gì..."

"Không có, tôi chỉ tùy tiện chụp vài tấm ảnh thôi, nghe nói khu này có ma,
vừa hay tôi phải tới đây tìm các người nên tranh thủ tìm tư liệu sống luôn,
anh có nghe đến lời đồn có ma ở đây không?"

"Biết, căn nhà ma mà cậu đang nói đến chính là văn phòng thám tử của
chúng tôi."

"Hả?"

"Có điều rất đáng tiếc phải nói cho cậu biết, trong văn phòng của chúng tôi
chỉ có hai chàng đẹp trai, không có ma."

"Thật vậy sao?"

"Tôi cũng mong là không phải vậy, đáng tiếc là cho tới giờ, đến bóng của
con ma tôi cũng chưa nhìn thấy. Thế nên cậu không cần phải ở đây chụp linh
tinh đâu, đừng để người ta báo cảnh sát bắt đi."

Tô Duy trả máy ảnh lại cho Vân Phi Dương, xoay người đi vào văn phòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.