CÂU HỒN NGỌC - Trang 247

Đoan Mộc Hành hỏi: "Sao vậy? Bị thương à?"

"À, không có không có."

Để che giấu sự căng thẳng của mình, Lạc Tiêu Dao ra sức lắc đầu, trước mắt
thấy nhoáng một cái, Đoan Mộc Hành đem khẩu súng vất lại cho cậu, nói:
"Lần sau nhớ phải mở khóa an toàn."

"Vâng, vâng, thật xin lỗi..."

Nghĩ đến vừa rồi vì sai lầm của mình mà thiếu chút nữa hại cả hai mất
mạng, Lạc Tiêu Dao vội vàng không ngừng xin lỗi, nhưng lập tức lại nghĩ ra
tại sao mình phải xin lỗi? Tên này là hung phạm giết người mà... À không,
là nghi phạm giết người lớn nhất...

Lạc Tiêu Dao hai tay cầm súng, họng súng lại do dự không ngừng, không
xác định được là phải chĩa thẳng vào Đoan Mộc Hành hay phải đối phó với
kẻ địch. Đối với cậu mà nói, cái tên nhìn lúc nào cũng bình tĩnh nho nhã
nhưng thực ra vô cùng máu lạnh này còn đáng sợ hơn nhiều so với kẻ địch
chưa biết mặt.

Trong phòng có chút yên tĩnh ngắn ngủi, nhưng tiếng súng rất nhanh đã
vang lên lần nữa, lần này hướng tấn công là từ cửa phòng vào, hóa ra kẻ
địch chia hai đầu tấn công, muốn để cho họ bị vây cả hai mặt.

Đoan Mộc Hành túm lấy Lạc Tiêu Dao, lộn bay người nằm sấp xuống đất,
sau đó đẩy cậu ta: "Đi tới cửa sổ!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.