CÂU HỒN NGỌC - Trang 248

Lạc Tiêu Dao chỉ là một tuần bộ bình thường, nói dễ nghe một chút là điều
tra viên, nói khó nghe thì chính là một chân chạy vặt, nào đã bao giờ gặp
tình huống này? Cậu nghe theo mệnh lệnh của Đoan Mộc Hành một cách
bản năng, khom người đến bên cửa sổ, Đoan Mộc Hành thì không ngừng
bóp cò về phía cửa lớn, khiến cho đối phương không thể tiến vào.

Khả năng bắn súng của Đoan Mộc Hành vô cùng chính xác, kẻ đầu tiên
xông vào bị trúng đạn ngã xuống, một vật hình quả trứng trượt khỏi tay, lăn
qua một bên, hóa ra là một quả lựu đạn đã được kéo chốt.

Đoan Mộc Hành nhìn thấy rõ ràng, không kịp suy nghĩ gì, lùi lại chạy về
phía cửa sổ, vừa chạy vừa bắn liên tục về phía cửa, tranh thủ lúc kẻ địch
tránh né móc ra dây thừng gắn vào cửa sổ, hét lên với Lạc Tiêu Dao: "Ôm
lấy tôi!"

"Hả..."

"Mau ôm chặt lấy tôi!"

Đoan Mộc Hành nhảy lên cửa sổ, Lạc Tiêu Dao trong cơn hoảng loạn vội
vàng lao qua, vừa ôm chặt xong là Đoan Mộc Hành nắm lấy dây thừng lao
xuống.

Động tác của Đoan Mộc Hành rất nhanh, trên lưng đeo thêm một người
hoàn toàn không ảnh hưởng đến tốc độ của anh ta, Lạc Tiêu Dao chỉ cảm
thấy trước mắt nhoang nhoáng, nháy mắt đã xuống tới giữa tòa nhà năm
tầng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.