CÂU LẠC BỘ DUMAS - Trang 167

VIII

GIỜ CUỐI SÁT NHÂN

“Có ai không?”

“Không.”

“Tệ quá. Anh ta chắc chết rồi.”

• M. Leblanc, ARSÈNE LUPIN.

Lucas Corso biết rõ hơn ai hết rằng một trong những vấn đề chính trong

nghề của gã là những cuốn thư mục được biên soạn bởi các học giả chẳng
bao giờ nhìn thấy những cuốn sách họ kê tên; thay vào đó họ chỉ dựa vào
những báo cáo gián tiếp và thông tin do người khác thu thập. Một sai sót
hay một mô tả không trọn vẹn có thể lưu hành qua nhiều thế hệ mà không
ai nhận ra. Rồi tình cờ nó lộ ra. Đó chính là trường hợp của Chín cánh cửa.
Trừ khi buộc phải đề cập đến nó trong những thư mục chính thức, còn thì
ngay cả trong những sách tham khảo chính xác nhất cũng chỉ có mô tả vắn
tắt về chín bức tranh khắc minh họa, không có những chi tiết thứ yếu.
Trong trường hợp bức họa thứ hai của cuốn sách, toàn bộ các bài viết đều
nói đến một lão già trông như một nhà hiền triết hay một ẩn sĩ đứng trước
một cánh cửa, tay cầm hai chiếc chìa khóa. Nhưng chưa bao giờ có ai bận
tâm đến việc ông ta cầm chìa khóa trên tay nào. Giờ thì Corso đã có câu trả
lời: trong cuốn số một, tay trái, còn trong cuốn số hai, tay phải.

18 81
Gã còn phải tìm hiểu xem cuốn số ba ra sao. Nhưng hiện giờ thì chưa

thể. Corso ở lại Quinta de Soledade đến lúc trời tối đen. Gã làm việc liên
tục dưới ánh nến, ghi chép đủ thứ, xem xét hai cuốn sách nhiều lần. Gã
kiểm tra từng bức vẽ cho đến khi khẳng định được giả thuyết của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.