CÂU LẠC BỘ DUMAS - Trang 171

Một thứ mã kỳ quái. Nhưng cuối cùng Corso cũng xác định được cái gì

đó. Giờ thì gã biết có tồn tại một mật mã ở dạng nào đó. Gã chậm rãi đứng
lên, như sợ rằng toàn bộ những mối liên hệ biến mất trước mắt gã. Nhưng
gã vẫn lặng yên như một người đi săn tin chắc rồi sẽ tóm được con mồi dù
đã lạc mất dấu vết của nó.

Bàn tay. Lối thoát. Cát. Bàn cờ. Hào quang.
Gã liếc nhìn ra ngoài cửa sổ. Bên ngoài những ô kính cáu bẩn in bóng

một cành cây, cùng một tia sáng đỏ nhạt không chịu mất dạng trong đêm
đen.

Cuốn số 1 và cuốn số 2. Những khác biệt trong bức minh họa số 2, 4, 5,

7 và 8.

Gã phải đi Paris. Cuốn sách số ba ở đó cùng với lời giải mong đợi của

điều bí mật. Nhưng lúc này một chuyện khác buộc gã phải giải quyết gấp.
Varo Borja rất cương quyết. Bây giờ Corso chắc chắn rằng gã sẽ không thể
có được cuốn số hai bằng cách thông thường, gã phải nghĩ ra một thủ đoạn
nào đó mới mong giành được nó. Với ít rủi ro nhất cho Fargas, và cho
chính gã, đương nhiên. Gã lôi cuốn sổ ghi trong túi áo khoác ra tìm số điện
thoại gã cần. Đây là công việc tuyệt vời dành cho Amilcar Pinto.

Một ngọn nến cháy hết rồi tắt ngấm sau khi nhả ra một sợi khói ngoằn

ngoèo. Tiếng vĩ cầm vang lên đâu đó trong nhà. Corso cười nhạt, ngọn lửa
nến bập bùng tạo thành những bóng đen nhảy múa trên mặt gã khi gã cúi
xuống châm điếu thuốc lá. Gã đứng thẳng dậy lắng nghe. Âm điệu buồn
chơi vơi trong những căn phòng trống tối đen với những mảng sót lại của
đồ gỗ mọt ruỗng và bụi bặm, những mảnh trần có tranh vẽ, những bức
tường hoen ố đầy mạng nhện và những bóng đen; cùng với tiếng vọng của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.