CẦU VỒNG TRÊN BIỂN - Trang 104

suy nghĩ đâu mới chính là tương lai của anh. Hơn nữa, em nghe tin chồng
cô ấy còn sống và hiện đang ở với ba cô ấy. Người đời luôn có thành kiến
khắc nghiệt, họ vẫn xem anh là người phá hoại gia cang người khác. Muốn
có địa vị trong xã hội, anh cần dứt bỏ những tình cảm chung quanh anh.
Trung Hiếu lắc đầu buồn bã:
– Anh không thể bỏ con anh.
– Em lặp lại, anh muốn có sự nghiệp thì cần dứt bỏ tình cảm chung quanh
anh. Ba em nói anh là một kỹ sư giỏi, ông sẽ giao quyền giám đốc kỹ thuật
cho anh, nếu chúng ta cưới nhau.
Vòng tay mềm mại của Bạch Hoàn lại ôm qua cổ Trung Hiếu. Từng nụ hôn
trao nhau đầy đam mê ham muốn, và bao giờ Bạch Hoàn cũng biết cách
dừng lại.
Trung Hiếu ra về trong cái tâm trạng không được thỏa mãn ấy. Anh hiểu
bao giờ anh còn chung sống với Yến Linh, anh sẽ không có gì cả, ngoài số
tiền lương anh có. Một ngày nào nếu gặp người đàn ông nào hơn anh, Bạch
Hoàn không còn yêu anh nữa, sự nghiệp của anh xem ra chỉ có như thế,
một kẻ làm công.
Anh còn trẻ, mới hai mươi lăm và sớm hiểu rằng đi lên bằng đôi tay của
chính mình không dễ dàng, mà cần có một chỗ dựa, chỗ dựa đó là Bạch
Hoàn.
Quá khứ của anh và Yến Linh là vết nhơ trên bước đường sự nghiệp của
anh.
– Ba về!
Hôm nay Trung Hiếu không mừng con như mọi khi. Anh xoa đầu nó:
– Con ăn cơm chưa?
– Dạ rồi. Có mẹ là chưa ăn, mẹ nói đợi ba về. Ba ơi! Ba cho con về thăm
ông ngoại nghen.
– Để làm gì?
Thằng Kha phụng phịu:
– Con nhớ ông ngoại với ba Bỉnh.
Trung Hiếu làm thinh đi luôn vào trong. Thằng Kha trở lại với mấy ô hình
xếp của nó:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.