CẦU VỒNG TRÊN BIỂN - Trang 106

– Em hãy trở về với anh Bỉnh đi!
Yến Linh mở lớn mắt ra:
– Anh ... thử em phải không? Người lấy vàng thử lửa, nhưng làm chồng,
anh không nên thử em như vậy.
– Anh không thử. Mọi người đều khinh bỉ chúng ta là những con người vô
đạo đức, bước đường sự nghiệp của anh sẽ trắc trở vì chuyện anh và em.
Cho nên em tạm về Kiên Lương đi, chờ cho anh tạo lập sự nghiệp vững
chắc đi đã.
Yến Linh nghẹn ngào:
– Có phải anh không còn yêu em nữa?
– Tại sao anh nói cặn kẽ như vậy mà em không chịu hiểu vậy? Em phải biết
hy sinh tình cảm riêng tư cho sự nghiệp của anh chứ. Em tạm về Kiên
Lương lo thủ tục ly hôn hay gì đó cũng được.
– Rồi bao giờ em mới được về Sài Gòn? Ở đây một mình, ai lo cho anh?
– Em lo gì chuyện này. Không có em và thằng Kha, anh ở luôn trên Đồng
Nai, ăn cơm tháng. Nghe lời anh đi!
Yến Linh đau khổ ngồi yên. Lúc ở Kiên Lương vì yêu anh, cô giẫm lên tất
cả đạo nghĩa làm người để đi theo anh, tưởng hạnh phúc, cái hạnh phúc
ngắn ngủi phù du, bây giờ anh bảo cô quay về, vì con đường sự nghiệp của
anh, làm vợ phải biết hy sinh.
Trung Hiếu dỗ dành:
– Nghe lời anh đi! Em cầm tiền này để về Kiên Lương sống, mua quà với
thuốc bổ cho ba, xin lỗi ba giùm anh.
Đêm nay, nằm trong vòng tayTrung Hiếu, Yến Linh được anh cho tình yêu
ngọt ngào như ngày mới gặp lại. Yến Linh tạm quên đi điều đau lòng, ngày
mai anh và cô sẽ tạm xa nhau, để lo cho tương lai sự nghiệp của anh.
– Ba!
Trung Hiếu bỏ va li quần áo xuống, anh cười ngượng ngập:
– Con về đây ở luôn với ba.
Ông Trung Tín hờn mát:
– Biết nghĩ đến ba rồi sao? Nghe nói dạo này Bạch Hoàn ưu ái con lắm
phải không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.