CẦU VỒNG TRÊN BIỂN - Trang 108

Linh lại căng thẳng hồi hộp. Liệu ba có cho cô vào nhà, hay là ông giận dữ
đuổi cô đi?
Bến tàu vẫn thế, mọi sinh hoạt như ngày nào. Ngày ấy cô ra đi cùng với
Trung Hiếu, tâm trạng hồi hộp bâng khuâng. Bây giờ cô trở về vẫn với tâm
trạng ấy.
Gọi xe, Yến Linh dắt con lên ngồi, bảo chạy về nhà.
Bỉnh đang ngồi vá lưới trước sân, anh bật dậy khi nghe thằng Kha gọi
mình:
– Ba! Con về thăm ba nè.
– Kha!
Bỉnh đứng yên trong lúc thằng Kha lao tới, nó ôm chân Bỉnh:
– Ba ơi! Con về đây ở luôn với ba nha.
– Ờ ...
Bỉnh lúng túng ôm nó, anh nhìn Yến Linh, cô có vẻ ốm đi nhiều. Anh ấp
úng:
– Ba ở ngoài quán cà phê, để anh la cho ba hay.
– Cho con đi với!
Bỉnh dắt thằng Kha đi. Anh hồi hộp:
– Sao con về đây ở luôn vậy? Ba Hiếu và mẹ con ...
– Con hổng biết nữa. Hồi sáng, ba Hiếu đưa con và mẹ ra tận bến tàu. Ba
dặn con ngoan với ông ngoại, khi nào có dịp, ba sẽ gọi con và mẹ về Sài
Gòn.
– Vậy ba mẹ con có cãi nhau không?
– Dạ, hổng có.
Yến Linh đứng nhìn theo dáng Bỉnh. Cô thấy hổ thẹn khi phải đối điện với
anh. Anh cư cử với cô như bát nước đầy, còn cô ...
Trở về Kiên Lương sống, thật sự là Yến Linh không muốn, nhưng vì tương
lai của Trung Hiếu, biết sao bây giờ.
Yến Linh mang va li vào nhà, cô đứng lặng nhìn mọi thứ, mọi thứ trong
nhà vẫn y nguyên như ngày cô đi. Chỉ có cô là tâm hồn đã đổi khác. Yến
Linh cứ đứng giữa căn nhà, cô như thấy lại những ngày êm đềm sống với
Bỉnh. Lắc đầu, Yến Linh xua tan đi quá khứ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.