CẦU VỒNG TRÊN BIỂN - Trang 153

anh ở trong nhà em, anh cũng sẽ đi.
– Anh nghĩ như vậy sao? Đời nào em muốn anh bỏ đi. Nhưng mà em nói
rồi, con người em dơ bẩn lắm.
– Anh không màng chuyện ấy.
Bỉnh kéo mạnh Yến Linh vào mình, anh vùi mặt vào mái tóc mềm của cô:
– Cuộc đời có bao nhiêu đâu em, tại sao mình phải câu nệ. Điều quan trọng
chúng ta cho bé Kha, tình cảm ấm áp của một mái ấm gia đình. Ngày hôm
qua đến nay em về nhà, em thấy không, bé Kha phấn chấn năng động hẳn
lên. Em nhìn thấy bé Kha như thế nào chứ, là người mẹ thấy con mình vui
vẻ em không vui sao?
Yến Linh chớp nhanh mắt cảm động.
– Có, em vui lắm chớ.
Vòng tay Bỉnh ấm áp chắc chắn, cho Yến Linh một chỗ nương tựa vững
chắc. Cô khóc khe khẽ trong vòng tay Bỉnh. Anh lặng yên để cho cô khóc,
rồi hôn lên những giọt nước mắt trên gương mặt xinh đẹp.
– Hãy quên quá khứ đi em ạ!
Bản tin nhỏ trên báo buổi sáng mà Yến Linh đọc được, mẩu tin Trung Hiếu
ly hôn và cưới vợ ngay sau một ngày có quyết định ly hôn, một phụ nữ lớn
hơn Trung Hiếu đến mười tuổi.
Và cũng nơi trang nhất in ảnh Yến Linh, người được thừa hưởng năm mươi
phần trăm tiền bán công ty, đã trao hết số tài sản mình hưởng cho cơ quan
từ thiện.
Yến Linh xếp tờ báo lại, cô khọng cảm thấy buồn khi Trung Hiếu vừa ly
hôn đã kết hôn. Người đó đã ra khỏi tâm hồn cô, anh ta không có gì để cô
lưu luyến.
Bỉnh về tới. Buổi sáng anh thường ra biển, chảy bộ ở đó, ngắm mặt trời lên.
Anh cười khi thấy Yến Linh xếp tờ báo lại.
– Báo ngày hôm qua, hồi tối có, nhưng anh không muốn cho em xem.
Yến Linh thản nhiên:
– Em chẳng nghĩ ngợi gì đâu.
Bỉnh ngồi xuống bên Yến Linh, anh ôm cô vào lòng.
– Mặc quần áo vào đi với anh ra biển đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.