CẦU VỒNG TRÊN BIỂN - Trang 93

lúc Yến Linh rụt rè đi bên cạnh Trung Hiếu, cô thấy mình như người "miền
thượng" lạc vào kinh thành rực rỡ vậy.
Có ai đó nói to lên.
– Vợ kỹ sư Trung Hiếu? Ối! Một người từng sống ở Anh ba năm lại chọn
một cô vợ quê mùa như vậy sao? Xem kìa, cái áo cô ta mặc có đẹp đẽ gì
đâu, áo ra áo người ra người.
Yến Linh muốn ra về ngay, ở đây không phải thế giới của cô, đến dự tiệc
cũng không ai mang theo trẻ con. Trung Hiếu bị một vị trưởng phòng lôi
lên bàn chủ tọa. Anh ngồi cạnh Bạch Hoàn đối diện công ty đối tác. Ba
năm du học cho anh một trình độ nói tiếng Anh khá chuẩn.
Công việc xong, đến phần ăn uống và khiêu vũ. Bạch Hoàn nhảy với Trung
Hiếu đầu tiên:
– Anh đừng ngại! Em đã đặc phái cho người lo cho chị Linh và bé Kha chu
đáo rồi.
Trung Hiếu mỉm cười:
– Cô thật bản lãnh và chu đáo!
Bạch Hoàn cười nửa thật nữa đùa:
– Vậy mà có một người chê em, không muốn cưới em làm vợ.
Bạch Hoàn đừng nói như vậy mà!
– Em nói đùa, không nói thật đâu, anh đừng có để bụng.
Bạch Hoàn thân mật ngả đầu lên vai Trung Hiếu:
– Được làm bạn với anh, em cũng vui rồi. Em cũng biết là tình yêu giữa
anh và Linh đã phải vượt qua quá nhiều sóng gió. Em khâm phục tình yêu
anh dành cho chị ấy.
Yến Linh ngồi bên trong với bế Kha, cô hoàn toàn cô đơn, không ai bắt
chuyện với cô, họ phận biệt rạch ròi giữa cô và họ.
– Bé Kha! Con lại đằng đó nói với ba, mẹ và con muốn về nhà.
– Dạ.
Bé Kha tụt xuống ghế, nó lạ lùng nhìn những cặp kéo nhau ra sàn nhảy. Nó
đến bên Trung Hiếu, kéo áo:
– Ba! Mẹ nói là mẹ muốn về nhà.
Bạch Hoàn cau mày:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.