CÂY BÁCH BUỒN - Trang 150

- Đây là một câu hỏi không phải phép. Rất không phải phép.
Poirot nói:
- Vụ án chống lại thân chủ ông là một vụ rất nghiêm trọng.
- Thưa ông Poirot, tôi thực không hiểu làm sao ông biết được gì về việc đó.
Poirot nói:
- Mặc dầu hiện tôi đã được bác sĩ Lord nhờ cậy, nhưng tôi cũng có ở đây
một thư của ông Roderick Welman.
Ông cúi đầu chào một cái, đưa tờ thư ra.
Ông Seddon đọc kỹ vài hàng trong thư rồi miễn cưỡng nhận định.
- Cố nhiên là thư này đem lại một tình hình mới cho vấn đề. Ông Welman
đã tự nhận lấy việc bào chữa cho cô Carlisle. Chúng tôi làm theo lời yêu
cầu của ông ta.

Ông rõ rệt khó chịu, nói thêm:
- Văn phòng chúng tôi làm rất ít về hình sự, nhưng tôi cảm thấy có bổn
phận đối với thân chủ quá cố của tôi, nên gánh lấy việc bào chữa cho cô
cháu của bà. Xin nói là chúng tôi đã trao việc bào chữa cho ngài Edwin
Bulmer, luật sư của hoàng gia.
Poirot bỗng cười mỉa mai nói:
- Sẽ không phải tốn khoảng phụ phí nào cả. Rất là đúng, rất là phải phép.
Nhìn qua kính, ông Seddon nói:
- Thực ra là, thưa ông Poirot…
Poirot ngắt lời, phản đối:
- Tài hùng biện cũng như lời khẩn khoản van xin sẽ không cứu được thân
chủ của ông đâu. Sẽ còn cần nhiều hơn thế.
Ông Seddon lạnh lùng nói:
- Ông khuyên như thế nào?
- Bao giờ cũng có sự thực.
- Hoàn toàn đúng thế.
- Nhưng trong vụ này sự thực có sẽ giúp ta không?
Ông Seddon gay gắt nói:
- Đó cũng là một nhận định không phải phép.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.