CÂY BÁCH BUỒN - Trang 203

ngoài cửa sổ nhìn vào, có phải thế không?
- Thưa phải, cô ta đã nhìn vào.
- Lúc ấy cô ta nói gì?
- Cô ta nói “Thế ra em đang làm di chúc đấy à, Mary. Thực là nực cười”.
Rồi cô ta phá lên cười. Cười ha hả, ha hả. - Nhân chứng tai ác nói - Theo ý
tôi thì chính vào lúc đó cái ý nghĩ ấy đã vào trong đầu cô ta. Cái ý nghĩ trừ
khử cô bé kia. Ngay phút đó trong lòng cô ta đã định sát nhân rồi.
Quan tòa gay gắt nói:
- Bà hãy tự hạn chế, chỉ trả lời những câu được hỏi. Phần sau của câu trả lời
vừa rồi phải bị xóa bỏ.
Elinor nghĩ “Kỳ quặc thay. Khi người ta nói cái gì thực, thì họ bị xóa bỏ”.
Nàng muốn cười to lên cuồng loạn.

* * *
Cô điều dưỡng O’Brien ngồi vào ghế nhân chứng.
- Sáng ngày 29 tháng sáu, bà điều dưỡng Hopkins có kể lại với cô, phải
không?
- Thưa phải. Chị ta nói chị đã thấy mất ống thuốc morphine hydrochloride
để trong cái cặp.
- Thế cô đã làm gì?
- Tôi giúp chị ta lục tìm nó.
- Nhưng cô không kiếm thấy nó, phải không?
- Thưa, không kiếm thấy.
- Theo cô biết, thì cái cặp đó để suốt đêm trong phòng đợi, phải không?
- Thưa phải.
- Ông Welman và bị cáo cả hai người đều ở trong khu nhà vào lúc bà
Welamn chết - tức là vào ngày 28 đến 29 tháng sáu, phải không?
- Thưa phải.
- Xin cô cho tôi biết về một việc xảy ra vào ngày 29 tháng sáu - cái ngày
sau khi bà Welman chết?
- Tôi đã trông thấy ông Roderick Welman cùng với Mary Gerrard. Ông ta
đang nói với cô ta là ông yêu cô, rồi ông ta cố hôn cô ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.