CÂY BÁCH BUỒN - Trang 202

- Đây có phải là tờ di chúc đó không? Do Mary Gerrard ký tên, có các
người làm chứng là Emily Biggs và Roger Wade, đều là thợ phu là mứt
kẹo; khi chết để lại tất cả cho Mary Riley, em gái của Eliza Riley?
- Thưa, đúng thế.
Tờ di chúc được đưa đến bồi thẩm đoàn.
- Theo bà biết thì Mary Gerrard có của cải gì để lại không?
- Lúc đó thì không, cô ta không có gì.
- Nhưng chẳng bao lâu nữa cô ta sẽ có, phải không?
- Thưa phải.
- Có phải thực sự là một số tiền đáng kể - hai ngàn đồng bảng Anh - cô
Carlisle đã cấp cho Mary không?
- Thưa phải.
- Không có gì bó buộc cô Carlisle phải làm như thế chứ? Có phải hoàn toàn
là do một lúc nổi lòng hào hiệp của cô ta không?
- Cô ta làm thế là do tự ý muốn làm, thưa đúng thế.
- Nhưng chắc chắn là, nếu cô ta thù ghét Mary Gerrard - như người ta cho
là thế - thì không đời nào lại cấp cho một số tiền lớn như vậy.
- Thưa, có thể là thế.
- Bà trả lời thế, là có ý nói gì?
- Tôi chẳng có ý nói gì cả.
- Đúng thế. À, bà có nghe thấy quanh vùng này người ta xì xào bàn tán gì
về Mary Gerrard và ông Roderick Welman không?
- Ông ta phải lòng cô ta.
- Bà có chứng cứ về chuyện đó không?
- Tôi chỉ biết chuyện đó, thế thôi.
- Ồ, bà “chỉ biết chuyện đó thôi”. Điều đó chẳng làm cho bồi thẩm đoàn tin
được lắm đâu, tôi e là thế. Có một dịp bà đã nói rằng Mary Gerrard sẽ
chẳng có gì liên hệ với ông ta vì ông ta đã đính hôn với cô Elinor, cô ta
cũng đã nói như vậy với ông ta ở London, phải phải thế?
- Cô ta đã nói với tôi thế.
Ngài Samuel Attenbury lại thẩm vấn:
- Khi Mary Gerrard đang thảo luận với bà về cách viết di chúc, thì bị cáo từ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.