CÂY BÁCH BUỒN - Trang 41

đi xa ngay lúc này. Bà nói bà rất nhớ cháu. Thế nhưng bà bảo cháu không
cần phải lo lắng về tương lai, bà sẽ giúp cháu.
Bà Hopkins hoài nghi nói:
- Mong sao bà ta đã viết xuống bằng giấy trắng, mực đen. Người bệnh thì
kỳ quặc lắm.
Mary hỏi:
- Cô có nghĩ là bà Bishop thực sự ghét cháu không - hay chỉ là cháu tưởng
tượng ra thế?
Bà Hopkins nghĩ ngợi một lát rồi nói:
- Cô phải nhận là bà ta có vẻ mặt ủ rầu. Bà ta là một trong số những người
không thích thấy bọn trẻ vui chơi, cũng không thích làm gì cho họ. Có lẽ bà
ta cho rằng bà Welman hơi quá yêu mến cháu, vì thế bực mình.
Bà vui vẻ cười:
- Nếu là cháu thì cô chẳng cần băn khoăn, Mary ạ. Cháu mở bao giấy ra đi,
có một cặp bánh rán trong đó đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.