CÂY BÁCH BUỒN - Trang 43

giải thoát - nếu họ thật sự muốn thế.
Roddy nói.
- Anh đồng ý với em. Đó là một việc văn minh nên làm. Mình làm cho con
vật thoát khỏi đau khổ. Anh cho rằng người ta sỡ dĩ không làm như thế đối
với con người chỉ là vì con người có thể bị bà con thân thuộc vì tiền của họ
mà tống khứ họ đi - có lẽ ngay cả khi họ chẳng thật sự bệnh hoạn.
Elinor trầm ngâm nói.
- Chắc là phải do tay bác sĩ chứ.
- Bác sĩ cũng có thể là một tên ác ôn.
- Mình có thể tin cậy một người như bác sĩ Lord được.
Roddy lơ là nói:
- Đúng thế, ông ta có vẻ là người thẳng thắn, tử tế.

* * *
Bác sĩ Lord cúi xuống giường, cô điều dưỡng O’Brien lởn vởn phía sau
chàng. Trán nhăn nhíu, chàng cố nghe những tiếng lắp bắp thốt ra từ miệng
người bệnh.

Chàng nói.
- Dạ, dạ… xin bà chớ kích động. Còn nhiều thời gian chán. Lúc nào bà
muốn nói là đúng, thì giơ tay phải lên đôi chút. Bà có điều gì băn khoăn
nào?
Bà tỏ dấu hiểu ý.
- Có điều gì cần gấp, phải không? Dạ. Bà muốn người ta làm điều gì? Bà
muốn gọi ai thế? Cô Carlis;e, phải không? Hay ông Welman? Cô cậu ấy
đang tới đây.
Bà Welman lại lắp bắp cố nói. Bác sĩ Lord chăm chú nghe.
- Bà muốn cô cậu đó tới, nhưng không phải thế à? Một người nào khác?
Một người bà con? Không phải thế ư? Công việc làm ăn à? Tôi thấy rồi. Có
phải về chuyện tiền nong không? Luật sư ư? Thôi đúng rồi, phải thế không?
Bà muốn gặp luật sư phải không? Muốn dặn ông ta điều gì à?
- Bây giờ, bây giờ thì… được rồi. Xin bà bình tĩnh. Có nhiều thời gian mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.