CÂY BÁCH BUỒN - Trang 95

- Chị không nên tưởng gì cơ chứ?
Mary khẽ nói:
- Em… em đã quên bẵng đang nói gì rồi.
Thân hình Elinor thư giãn ra, như vừa qua một cơn hiểm nghèo.
Bà Hopkins bưng khay trà bước vào. Trên khay có một bình trà màu nâu,
sữa và ba cái ly.
Không biết gì về tình hình suy giảm trên, bà nói:
- Có trà đây rồi.
Bà đặt khay trước mặt Elinor. Elinor lắc đầu nói:
- Tôi không muốn uống.
Nàng đẩy khay về phía Mary. Mary rót ra hai ly.
Bà Hopkins thích chí thở phào:
- Trà ngon và đặc lắm.
Elinor đứng lên, đi ra cửa sổ. Bà Hopkins nói thuyết phục:
- Cô Carlisle, cô có chắc là không muốn dùng một ly không? Trà làm cô
thoải mái.
Elinor nói nhỏ:
- Không, cám ơn bà.
Bà Hopkins uống cạn ly trà, đặt ly lên đĩa tách, rồi nói khẽ:
- Tôi đi tắt ấm nước. Sẽ đun lại, phòng hờ mình còn cần nước rót vào bình.
Bà vội vã đi ra.
Elinor từ cửa sổ bước đi quanh phòng. Bỗng với giọng tha thiết cầu xin
tuyệt vọng, nàng nói:
- Mary ơi.
Mary Gerrard đáp mau:
- Thưa gì thế?
Màu sáng từ từ tắt lọm trên mặt Elinor. Môi khép lại. Vẻ cầu khẩn tuyệt
vọng phai nhòa, chỉ còn để lại chiếc mặt nạ, giá băng, lặng lẽ.
Elinor nói:
- Không có gì cả.
Sự im lặng trĩu xuống gian phòng.
Mary nghĩ. “Hôm nay mọi sự đều kỳ lạ quá - như thể chúng ta đang chờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.