CÂY BÁCH BUỒN - Trang 93

Elinor thấp giọng nói:
- Thực là kỳ lạ. Sáng nay chị cũng cảm thấy thế.
Bà Hopkins vui vẻ cười nói rôm rả.
- Ối chao, cô sẽ tưởng là nhà này có ma mất thôi. Tôi chẳng cảm thấy gì cả.
Elinor cười. Nàng đi dẫn đường tiến vào căn phòng vật dụng ở phía bên
mặt cổng trước. Mành được cuốn lên, cửa sổ mở rộng. Tất cả đều có vẻ vui
tươi.
Elinor đi qua phòng đợi, rồi bưng từ phòng kho về một cái khay lớn bày
bánh xăng-uých. Nàng nín thở một phút, rồi thở hắt ra bằng cái thở dài.
Nàng cắp khay ngang thắt lưng, đúng lơ đãng một lát, rồi trông thất bà
Hopkins cặp môi he hé, dáng vẻ hau háu, nàng vội đưa khay mời bà.
Elinor lấy cho mình một bánh xăng-uých. Nàng nói biện bạch:
- Tôi định pha cà phê, nhưng quên là đã hết rồi. Tuy nhiên có rượu bia ở
trên bàn kia, có ai muốn uống không?
Bà Hopkins buồn rầu nói:
- Phải chi tôi nghĩ đem theo ít trà.
Elinor lơ đãng nói:
- Có một ít trà để trong cái hộp để trong phòng kho.
Mặt bà Hopkins bừng sáng:
- Thế thì tôi phải đi lấy đun ấm nước mới được. Không có sữa sao?
Elinor nói:
- Có chứ, tôi có đem theo.
- Thế thì được lắm rồi - bà Hopkins nói rồi vội vàng đi ra.
Chỉ còn lại Elinor và Mary. Một làn khẩn trương kỳ lạ len vào bầu không
khí trong căn phòng. Elinor gắng gượng khơi mào trò chuyện. Môi nàng
khô ráo. Nàng thè lưỡi ra liếm môi. Nàng nói, hơi cứng cỏi:
- Em thích công việc ở London chứ?
- Thưa cô, cám ơn cô. Em… rất biết ơn cô…
Một tiếng gay gắt chợt thốt ra từ miệng Elinor. Một tiếng cười khác thường
chói tai đến độ làm cho Mary phải đăm đăm nhìn nàng sửng sốt. Elinor nói.
- Em không cần phải biết ơn quá như thế.
Mary bối rối nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.