CÂY LỚN Ở PHƯƠNG NAM - Trang 391

Anh lấy bao thuốc trong xe ra, anh đã để đó từ rất lâu về trước. Anh

lặng lẽ châm lửa. Mùi thuốc vừa quen thuộc vừa có chút xa lạ.

Mười lăm tháng Tám, đêm trăng tròn, người đoàn viên. Lúc đầu, anh

vốn muốn đưa Nam Kiều về Vụ Nguyên mừng Trung Thu. Hoa quế ở đó
rất thơm. Anh muốn đưa Nam Kiều về gặp mẹ. Mẹ chắc chắn sẽ rất thích
Nam Kiều. Cô ấy hoàn hảo, mạnh mẽ, lại dũng cảm như thế, mẹ thích mẫu
con gái như vậy nhất.

Nhìn thấy Nam Kiều, chắc chắn mẹ sẽ mừng đến nỗi cười suốt, hớn

hở chạy qua chạy lại trong sân. Chỉ nghĩ thế thôi, anh đã thấy vui lắm rồi.
Hai người phụ nữ quan trọng nhất trong đời anh sẽ gặp nhau, cả hai đều ở
bên anh.

Anh khẽ cười. Khói thuốc và hơi nước từ hồ bốc lên quyện vào nhau

lãng đãng.

Di động đổ chuông. Một số lạ gọi điện, anh nhấc máy, không ngờ lại

là giọng Nam Kiều.

“Thời Việt, anh đang ở đâu?”.

“Ở bên ngoài. Em đừng lo”. Anh bình tĩnh nói.

“Bố phái hai cảnh vệ canh giữ em rồi”. Giọng cô rất sốt ruột, “Em giật

điện thoại của họ. Anh về nhà trước đi, em sẽ quay về tìm anh”.

“Nam Kiều”. Thời Việt khẽ gọi, anh phải cố gắng rất lâu mới nói:

“Nghe lời bố em đi”.

“Tại sao? Lẽ nào anh muốn chia tay?”.

“Ông ấy là bố em”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.