CÂY LỚN Ở PHƯƠNG NAM - Trang 441

Nếu lần này lại vào tù, hy vọng cuối cùng được ông Nam Hoành Trụ

chấp nhận có lẽ cùng chẳng còn. Ngay khắc đó, anh muốn bỏ cuộc. Một lời
nói dối của Thường Kiếm Hùng hại anh mười năm, tại sao anh phải cứu
anh ta. Ác giả ác báo, lẽ nào không nên để Thường Kiếm Hùng tự sinh tự
diệt ở đây, còn anh đưa Nam Kiều đi?

Thế nhưng bản năng khiến anh cầm khẩu súng lên.

Nòng súng ngước lên, ngón tay bóp cò…

Viên đạn xuyên qua không khí, phát ra một tiếng súng nổ lớn. Không

gì có thể ngăn cản nó xuyên thẳng vào tim anh Thái, thuốc nổ nổ tung trong
máu thịt, khiến mạng sống của lão đột ngột dừng lại.

Nhưng cũng lúc đó, hai con dao vẫn chưa rơi xuống.

Thời gian như bình thường trở lại, cơ thể to lớn của anh Thái từ từ đổ

xuống phía sau, hai mắt trợn trừng. Thường Kiếm Hùng hét lên một tiếng,
hai tay nắm lấy cổ tay đối thủ, mặc cho con dao của Mã Lưu cắm vào vai
mình, bẻ gãy cổ tay của hai tên. Chân anh ta quét ngã chúng rồi đấm mạnh
vào bụng Mã Lưu.

Thường Kiếm Hùng cả người đầy máu bước ra khỏi đám người nằm la

liệt dưới đất. Trong sắc đêm, sắc mặt anh ta lạnh như thép.

Anh ta nhìn Thời Việt chằm chằm.

Thời Việt vẫn cầm khẩu súng. Anh cũng nhìn Thường Kiếm Hùng.

Người anh ướt sũng, sắc mặt xám ngoét, nước nhỏ tong tong từ đầu đến
chân.

Thời Việt nói: “Cảm ơn mày”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.