CÂY LỚN Ở PHƯƠNG NAM - Trang 472

kế hoạch tổ chức thành một số chuyên đề và tiến hành truyền hình trực tiếp
toàn bộ buổi diễn thuyết.

Tết Nguyên Tiêu đến trước khi Nam Kiều tới Mỹ tham gia hội thảo

TED, mẹ cô nấu một bàn đầy thức ăn, hai nhà NamCần, Nam Tư cũng tụ
tập đông đủ, cả nhà vui vẻ náo nhiệt ăn một cái tết đoàn viên.

Bố mẹ cô ngồi ở ghế trên, hai bên là ba người nhà NamCần, bốn

người nhà Nam Tư. Chỉ có mình Nam Kiều lẻ loi ngồi cuối bàn, lặng lẽ ăn
cơm.

Mẹ cô thấy vậy, tự dưng lại thương con gái. Chuyện đại sự cả đời của

con gái luôn là dằm trong tim bà. Cô đã sắp ba mươi rồi, ba đứa cháu trai
sắp trưởng thành lấy vợ sinh con đến nơi rồi, thế mà cô vẫn chưa có nơi có
chốn, bà nhìn thôi cũng sốt hết cả ruột.

Nhưng nhìn gương mặt nghiêm nghị của ông Nam Hoành Trụ, bà lại

không dám nói gì, bèn đưa mắt ra hiệu cho Nam Cần.

Thế là Nam Cần liếc nhìn Trịnh Hạo một cái.

Trịnh Hạo bê bát đứng lên, ngồi xuống bên cạnh Nam Kiều. “Dì ơi,

cháu ngồi với dì.”

Trịnh Hạo đã trở thành một thiếu niên đẹp trai, giọng nói không còn

vẻ non nớt của trẻ con mà trở nên rất trầm, rất dày.

Hai đứa nhóc nhà Nam Tư không hiểu chuyện kêu toáng lên: “Anh

Hạo! Đó là chỗ của dượng tương lai, sao anh lại ngồi!”.

Trịnh Hạo hừ một tiếng: “Ngày mai dì đi Mỹ, anh cũng đi cùng, tất

nhiên hôm nay phải giao lưu tình cảm với dì rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.