CÂY LỚN Ở PHƯƠNG NAM - Trang 495

Nam Kiều thường xuyên tập thể dục, ăn uống ngủ nghỉ điều độ, tâm

tình thanh thản, kỳ kinh hằng tháng luôn rất đều đặn. Hôm nay, đợi hết hai
mươi tư tiếng mà không thấy động tĩnh gì, cô bèn mua que thử thai trên
đường đi làm về. Sáng sớm hôm sau kiểm tra thử, quả nhiên là hai vạch.
Thời Việt đi công tác hai hôm nay, cô rất bình tĩnh, tự đến khám ở bệnh
viện quân đội 301. Kết quả kiểm tra đều bình thường, bác sĩ dặn dò cô một
thời gian nữa đến bệnh viện lập hồ sơ khám thai. Cô xem số tuổi của Tiểu
Thụ mà bác sĩ dự đoán, Tiểu Thụ được trồng vào đúng đêm ở Vụ Nguyên,
bụng nghĩ Thời Việt thật là giỏi.

Giờ đây có Nam Kiều ở nhà đợi, Thời Việt đi công tác chỉ mong

chóng về với vợ, hễ xong việc, dù có là nửa đêm cũng sẽ bay về. Hôm đó
anh về nhà tầm mười giờ hơn, tắm xong lên giường, Nam Kiều còn chưa
ngủ. Anh ôm cô vuốt ve mấy cái là đã làm cô nóng bừng. Gương mặt trắng
trẻo của cô đỏ hồng, đôi môi mỏng cũng trở nên mềm mại bóng mượt. Cô
vừa định giữ tay anh lại, anh đã thò tay xuống, nhưng vừa chạm vào, anh
lại rụt tay lại, tựa vào trán cô hỏi nhỏ: “Không phải đang trong kỳ sao?”.

Nam Kiều khẽ nói: “Biết mà còn thế”.

Thời Việt cười không biết xấu hổ, vân vê dái tai cô, ghé sát tai cô nói

từng tiếng:

“Quá – muốn – em – mà”.

Lúc không thật lòng Thời Việt còn nói được những lời đường mật giỏi

đến mức khiến người nghe động lòng, nữa là bây giờ thật lòng thật dạ. Tuy
Nam Kiều đã nghe quen, nhưng lần nào anh nói thẳng tuột ra như thế, cô
cũng thấy đỏ mặt xúc động, chỉ có điều không thể hiện ra.

Cô dửng dưng nói: “Muốn đến mấy cũng phải nhịn”.

Suýt nữa thì Thời Việt nhảy dựng lên: “Trồng được thật à?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.