CÂY LỚN Ở PHƯƠNG NAM - Trang 89

Nam Cần giận đến mức biến sắc: “Sao em vẫn cứng đầu cứng cổ, cố

chấp quá vậy?”.

Nam Kiều đi tới bên tường, ấn nút biến bức tường kính trở thành trong

suốt, nhìn rõ được khu làm việc bên ngoài. “Chị, hồi nhỏ bố kể chuyện cho
em nghe, có một câu em nhớ rất rõ: “Các anh em giao tính mạng vào tay
bố, dù có chết, bố cũng không thể phụ lòng họ”. Cô chỉ tay ra phía ngoài:
“họ đều là anh em của em, cùng em mất ba năm tuổi trẻ ở đây, em chắc
chắc không thể để ba năm của họ phí hoài”.

“Tức Khắc Phi Hành sẽ không sụp đổ, em cũng sẽ không bao giờ từ

bỏ”. Chắc chắn không từ bỏ.

Cả đời chỉ làm một việc, không bao giờ từ bỏ.

Nam Kiều tới Mộng Cảnh Tỉnh Táo. Lần này đi vào thứ Bảy, cô mới

thực sự biết thế nào là “nổi tiếng với vũ hội hóa trang lúc nữa đêm”. Ai
muốn vào phải trả tiền, một nghìn tệ. Nam Kiều không thích mang ví, cũng
không dùng thẻ ngân hàng. Cô quen mang theo tiền mặt, mười tờ, một
nghìn tệ. Thế là cô dùng hết tất cả số tiền mang theo. Nhưng nhân viên thu
tiền lại nhìn cô bằng ánh mắt kỳ lạ. Tất nhiên Nam Kiều biết tại sao… tất
cả mọi người dều ăn mặc kỳ quái, trang điểm dị thường, chỉ có mình cô vì
quá bình thường nên trở thành bất thường. Chủ đề “Monument Valley”.

Khi trò chơi này mới ra mắt, cô từng chơi bằng điện thoại của Ôn

Địch, đó là một trò chơi lợi dụng ảo giác không gian để tạo ra các mê cung
mà bạn phải vượt qua.

Trong Mộng Cảnh Tỉnh Táo, cảnh thật được dựng nên kết hợp với

màn chiếu ba chiều tạo ra một thế giới mê cung như thật, cho nên trong đó
có người thật, cũng có nhân vật ảo do máy chiếu ba chiều tạo ra. Vũ công
biểu diễn trên sân khấu, máy chiếu ba chiều chiếu hình ảnh sóng biển lên,
các vũ công như đang bước đi trên sóng; máy chiếu chiếu lửa đỏ xuống sân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.