CÂY SA KÊ LƯU LẠC - Trang 106

Sau đó, anh ta chạy đi nhanh như tia chớp. Tôi đang định đi vào, anh ta

lại nhanh như tên bắn quay trở lại.

“Trình Vận, mai cô có rảnh không?” Anh ngẩng đầu, vừa thở hổn hển

vừa hỏi.

“Ừ, có.” Tôi đáp.

“Vậy mai tôi tới tìm cô.”

"Có chuyện gì sao?"

"Ừ, để mai hẳn nói."

Tôi đóng cửa ban công lại, dọn dẹp một ít đồ trong tiệm sách rồi mới rời

khỏi. Khi tôi ngồi xổm để khóa cửa kéo, có người vỗ lên vai tôi một cái.
Tôi cho rằng con cọp còn chưa đi, quay đầu lại nhìn, hóa ra là Đỗ Vệ Bình.

"Cát Mễ Nhi đâu?"

"Cô ấy đi rồi." Anh nói.

25.

"Vừa rồi anh có thấy con cọp không?" Tôi hỏi Đỗ Vệ Bình.

"Cậu ta vừa ở đây sao?"

"Vâng. Đã trễ thế này rồi, ấy vậy mà anh ấy cứ đi đi lại lại ở đây."

"Gần đây, vài lần khi anh về nhà cũng thấy cậu ta." Đỗ Vệ Bình nói.

"Thật không? Nếu thế, anh ấy cũng không phải lần đầu đến đây lúc nhà

sách đã đóng cửa. Anh ấy nói ngày mai đến gặp em, nói chuyện có vẻ lắp
bắp, hình như có chuyện muốn nói."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.