CÂY SA KÊ LƯU LẠC - Trang 20

Không có nước mắt đắng cay, không có tiếc nuối, người rời đi không

biết đó sẽ là lần vĩnh biệt.

Mang theo nụ cười rời xa, là một sự chia tay hạnh phúc nhất. Tất cả

những gì không vui để lại cho người ở lại chờ đợi.

Một khi kết thúc, sau khi biệt ly, tương lai chúng ta còn có thể gặp nhau

sao?

Tương lai, có lẽ là bến bờ xa xăm.

Đỗ Vệ Bình dùng đồ ăn để đáp lại nỗi nhớ. Tôi dùng cá ma quỷ xanh để

hướng về nơi sâu nhất trong hồi ức.

13.

Tôi chưa từng nuôi cá, thật không ngờ nuôi cá lại trắc trở như vậy.

Hai chú cá ma quỷ xanh lần đầu mua về, ba ngày sau đã chết.

“Có lẽ là do lượng muối trong bể cá chưa đúng.” Đỗ Vệ Bình nói.

Tôi lại mua hai con cá ma quỷ xanh về, cũng lần lượt chết đi.

“Chi bằng mua một ít loài cá dễ nuôi hơn đi.” Đỗ Vệ Bình khuyên tôi.

“Không, em muốn nuôi loại này.” Tôi kiên quyết nói.

Những chú cá ma quỷ xanh mua sau này cũng thường không sống lâu.

Mỗi đêm, tôi đều nơm nớp lo sợ đứng trước bể cá ngắm nhìn những chú cá
trong bể thật lâu. Sau khi xác định chúng vẫn còn sống, tôi mới dám lên
giường ngủ.

Song, đêm qua cá vẫn sống, sáng hôm sau đã ngủ say rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.