CÂY SA KÊ LƯU LẠC - Trang 67

theo những bài hát giángsinh. Đỗ Vệ Bình đưa ngôi sao cho tôi, nói: "Em
treo lên đi."

Tôi trèo lên thang. Tôi vẫn luôn muốn làm chuyện này, thậm chí còn ao

ước có thể treo ngôi sao lên mỗi cây thông Nô-en có trên đời này. Tôi luôn
tin rằng nếu có thể treo ngôi sao bạc lấp lánh cuối cùng lên đỉnh cây thông,
thì sẽ gặp được chuyện hạnh phúc.

Khi tôi gắn ngôi sao lên xong, lúc quay đầu lại đã thấy Đỗ Vệ Bình đang

đứng ở dưới, hai tay anh chấp sau lưng, mỉm cười nhìn tôi. Trong đôi mắt
vừa quen thuộc vừa thân thiết kia, là ánh sáng rực rỡ giống như bầu trời đầy
sao. Chỉ trong giây phút ngắn ngủi tôi cúi đầu nhìn xuống đó, tôi mới phát
hiện khuôn mặt thân thuộc bên dưới không hề bỏ đi, mà vẫn đứng nhìn tôi
hoàn thành việc làm hạnh phúc này. Tôi muốn nói một tiếng cảm ơn, thế
nhưng đôi mắt đã không nhịn được mà ươn ướt.

"Em đứng trên đó làm gì thế? Mau xuống đi." Anh gọi tôi.

Tôi từ từ trèo xuống thang, nhưng không để anh nhìn thấy nước mắt của

tôi.

Anh lấy ra từ sau lưng một chiếc hộp nhỏ, bên trên buộc một chiếc nơ

bướm xinh xinh.

"Giáng sinh vui vẻ!"

"Quà gì vậy?"

"Em tự mở ra xem đi." Anh ra vẻ thần bí nói.

Tôi cởi dây nơ con bướm, mở hộp quà ra. Trong chiếc hộp đặt một cái

chuông làm bằng đất sét. Trên bờ mặt chiếc chuông màu gạch đỏ có sơn
những hoa văn rất tinh xảo, có gà trống, chim và cá. Tôi nắm tay cầm, đưa
lên bên tai lắc hai cái. Chiếc chuông phát ra âm thanh lanh lảnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.