CÂY THẬP TỰ VEN ĐƯỜNG - Trang 301

Và Kathryn Dance không nói gì thêm về chồng cô và vụ tai nạn, không

vì lý do nào khác ngoài việc cô không muốn nhắc đến chúng nữa. “Vậy anh
là một anh chàng độc thân thực thụ?”

“Tôi đoán là thế. Ngày nay đó là một từ người ta không còn nghe thấy

nữa... từ cả thế kỷ nay rồi.”

Dance quay vào bếp lấy thêm rượu, cô chọn chai vang đỏ một cách vô

thức - vì đó là loại Michael O’Neil ưa thích - rồi nhớ ra Boling thích vang
trắng. Cô rót đầy nửa ly của hai người.

Họ trò chuyện về cuộc sống ở khu Bán đảo Monterey, cũng như những

chuyến đạp xe trên núi và đi bộ dã ngoại của Boling. Công việc đang làm
quá tĩnh tại với anh, vì thế anh thường leo lên chiếc bán tải cũ của mình và
phóng lên núi hoặc tới một công viên tiểu bang.

“Cuối tuần này tôi sẽ làm một chuyến đạp xe. Sẽ là một chút tỉnh táo

giữa một hòn đảo điên rồ.”

Sau đó, anh kể cho cô nghe nhiều hơn về cuộc hội họp gia đình đã nhắc

tới lúc trước.

“Napa?”
“Đúng thế,” lông mày Boling cong lên một cách thật dễ mến và cuốn

hút. “Gia đình tôi là... tôi đã nói thế nào nhỉ?”

“Một gia đình.”
“Trúng phóc,” anh bật cười nói. “Bố mẹ khỏe mạnh. Hai người anh em

và tôi quan hệ hòa thuận trong phần lớn thời gian, cho dù tôi thích các con
họ hơn. Mấy ông chú bà cô. Sẽ rất tuyệt. Thật nhiều rượu vang, thật nhiều
đồ ăn. Những buổi hoàng hôn nhưng không nhiều, may mắn thay. Tối đa là
hai. Như thế là vừa với các kỳ nghỉ cuối tuần.”

Một lần nữa, im lặng lại buông xuống giữa hai người. Thật dễ chịu.

Dance không hề cảm thấy vội vã trong việc lấp đầy nó.

Nhưng không khí bình yên bị phá vỡ ngay khi điện thoại của Boling đổ

chuông. Anh nhìn màn hình. Ngay lập tức, ngôn ngữ cơ thể chuyển sang
trạng thái sẵn sàng cao độ.

“Travis đang lên mạng. Vào việc thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.