CÂY THẬP TỰ VEN ĐƯỜNG - Trang 381

Mẹ cô bé biến mất. Một lúc sau trở lại cùng Caitlin, mặc quần jean và

một cái áo màu vỏ chanh dưới chiếc áo len màu trắng bó sát người.

“Chào chị,” cô nói không mấy thoải mái.
“Chào em, Caitlin. Em cảm thấy thế nào?”
“Ổn thôi ạ.”
“Hy vọng em có thể dành cho chị một vài phút. Chị có thêm vài câu nữa

muốn hỏi.”

“Em đoán là được ạ.”
“Chúng ta có thể ngồi xuống chỗ nào nói chuyện chứ?”
“Hãy vào phòng tắm nắng,” bà Gardner nói.
Họ đi qua bên một phòng làm việc. Dance thấy một tấm bằng của Đại

học California treo trên tường. Bằng y khoa. Của bố Caitlin.

Bà chủ nhà và cô con gái ngồi xuống trường kỷ, còn Dance chọn một

chiếc ghế lưng thẳng. Cô nhích ghế lại gần hơn và nói, “Chị muốn cập nhật
tình hình cho em biết. Lại có thêm một người nữa bị giết hôm nay. Em đã
nghe tin chưa?”

“Ôi không,” mẹ Caitlin lẩm bẩm.
Caitlin không nói gì. Chỉ nhắm mắt lại. Khuôn mặt cô, viền quanh là

những lọn tóc vàng mềm mại, dường như có vẻ tái đi.

“Quả thực,” bà mẹ thì thầm đầy tức giận, “mẹ chẳng bao giờ hiểu nổi

làm thế nào con lại có thể đi chơi cùng một đứa như thế.”

“Mẹ,” Caitlin than vãn, “ý mẹ nói ‘đi chơi’ là thế nào? Chúa ơi, con

chưa bao giờ đi chơi với Travis. Và không bao giờ có thể. Với một anh
chàng như cậu ta ư?”

“Mẹ chỉ muốn nói cậu ta rõ ràng rất nguy hiểm.”
“Caitlin,” Dance chen vào. “Bọn chị thực sự rất muốn tìm ra cậu ấy.

Song đến bây giờ vẫn chưa gặp chút may mắn nào. Chị muốn biết rõ hơn về
cậu ấy từ bạn bè, nhưng…”

Bà mẹ lại lên tiếng: “Những đứa thanh niên ở Columbine đó.”
“Bà Gardner, làm ơn.”
Bà chủ nhà ném ra một cái nhìn bực bội, song vẫn chịu im lặng.
“Em đã kể với chị tất cả những gì có thể nghĩ được hôm trước rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.