Y sẽ bắn tay này một phát, vào đúng tim, và để hắn chết trước máy quay,
sau đó tải đoạn phim đăng lên một số trang mạng xã hội và những blog
khác. Schaeffer ước tính sẽ mất hai phút để đoạn video xuất hiện trên
YouTube, và sẽ có vài triệu người xem qua nó trước khi công ty chủ quản
gỡ đoạn phim xuống. Nhưng đến lúc ấy, những phần mềm lậu cho phép tải
các đoạn video về máy hẳn đã tìm thấy nó, và đoạn phim hẳn đã lan rộng
khắp thế giới như những tế bào ung thư.
“Người ta sẽ tìm thấy ông,” Chilton lẩm nhẩm. “Cảnh sát.”
“Nhưng chúng sẽ không tìm tao. Chúng sẽ tìm Travis Brigham. Và
thành thực mà nói, tao không nghĩ lại có ai sẽ tìm kiếm quá ráo riết. Mày có
vô khối kẻ thù, Chilton.”
Y chĩa súng ra.
“Không!” Patrizia cuống cuồng khóc lóc tuyệt vọng. Schaeffer cố cưỡng
sự thôi thúc muốn bắn bà ta trước.
Y hiên ngang giơ súng nhằm vào mục tiêu của mình, nhận thấy vẻ cam
chịu và dường như cả một nụ cười mỉa mai vừa thoáng lướt qua trên khuôn
mặt Chilton.
Schaeffer bấm nút “Ghi” trên máy quay lần nữa và bắt đầu siết cò.
Đúng lúc đó y nghe thấy. “Đứng im!”
Giọng nói vọng vào từ khung cửa đang mở của phòng làm việc. “Ném
vũ khí xuống. Ngay lập tức!”
Giật mình, Schaeffer liếc nhìn lại. Một người đàn ông La Tinh trẻ cao
gầy mặc sơ mi trắng, hai tay áo xắn lên. Đang chĩa súng về phía y. Bên
hông anh ta đeo phù hiệu cảnh sát.
Không! Làm thế nào bọn họ tìm ra y được?
Schaeffer giữ khẩu súng chĩa thẳng vào ngực ông ta và lên giọng quát
người cảnh sát, “Mày bỏ súng xuống!”
“Hạ súng xuống,” người cảnh sát bình tĩnh đáp lại. “Đây là lần cảnh cáo
duy nhất dành cho ông.”
Schaeffer gầm lên, “Nếu mày bắn tao, tao sẽ...”
Y nhìn thấy một chớp sáng vàng lóe lên, cảm thấy một cú va đập vào
đầu mình, rồi sau đó tất cả trở nên tối đen.