CHA MẸ ĐỘC HẠI - VƯỢT QUA DI CHỨNG TỔN THƯƠNG VÀ GIÀNH LẠI CUỘC ĐỜI BẠN - Trang 51

Cha mẹ biến mất

Cho tới nay chúng ta đã nói về những bậc phụ huynh thiếu vắng cảm

xúc. Việc thiếu vắng sự hiện hữu thể chất cũng để lại những hậu quả của
nó.

Lần đầu tôi gặp Ken, 22 tuổi, tại một nhóm những người trẻ trưởng

thành lạm dụng ma túy và chất kích thích trong bệnh viện. Cậu khá gầy, tóc
đen và có ánh mắt sắc lạnh. Hiển nhiên trong nhóm gặp đầu tiên của chúng
tôi, cậu ấy là người ăn nói lưu loát và cực kỳ thông minh, song cậu cũng vô
cùng tự ti. Cậu khó có thể ngồi yên suốt 90 phút, rất dễ bị kích động. Tôi
bảo cậu ở lại sau khi cho nhóm nghỉ để kể với tôi một chút về bản thân.
Không tin tưởng động cơ của tôi, cậu tỏ ra cứng rắn và khôn lỏi, tuy nhiên
sau vài phút bắt đầu nhận ra tôi không có động cơ ngầm bên trong, rằng tôi
thật lòng quan tâm đến việc chữa lành nỗi đau cho cậu, Ken bắt đầu nhẹ
nhàng kể với tôi.

Từ trước tới nay tôi đã ghét trường lớp, vì chẳng biết phải làm gì nên
tôi nhập ngũ khi mới mười sáu. Đó là lúc tôi bắt đầu nghiện ngập. Dù
sao thì đời tôi cũng chẳng ra gì từ trước rồi.

Tôi hỏi cha mẹ cậu nghĩ gì về việc cậu nhập ngũ.

Nhà tôi chỉ có mẹ và tôi. Bà chẳng vui vẻ gì với chuyện đó, nhưng tôi
nghĩ bà thấy sung sướng khi thoát được tôi. Tôi lúc nào cũng gây
chuyện và khiến bà khổ sở. Bà là một người nhu nhược. Bà để tôi làm
mọi thứ tôi muốn.

Tôi hỏi cha cậu ở đâu trong suốt quãng thời gian đó.

Ông bà già nhà tôi ly dị năm tôi lên tám. Mẹ tôi suy sụp vì chuyện đó.
Tôi luôn nghĩ bố tôi là kiểu người hiện đại bắt kịp xu thế, chị biết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.